Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

“Keng!”

“Keng!”

Có tiếng rút đao, âm thanh rút kiếm lúc này cũng vang vọng một vùng, tất cả binh khí của mọi người đều chỉ lên trên, lớn tiếng nói: “Chiến!”

Một màn này, Đao Ba chỉ cảm thấy máu của mình sôi lẽn.

Anh ta thở ra: “Được! Tôi hứa, dù có chết thì tôi cũng là người chết trước! Nếu thắng, tôi không thế đảm bảo mọi người đại phú đại quý. Các người cũng cỏ thế thấy từ tác phong của tôi, mẹ nó bây giờ tôi cũng là một kẻ nghèo nàn, nhưng tôi có thê’ hứa rằng chỉ cần tôi thắng, không ai dám bât nạt người của chúng ta trong thành phố này nữa!”

“Anh Đao Ba có tình có nghĩa!” Lúc này, một tốp khác rống to!

Đúng vậy, rất nhiều người sằn sàng gia nhập với Đao Ba, ngoài danh tiếng “người tàn sát” còn có nghĩa khí của anh ta.

Một người đàn em bị bât cóc, anh ta một mình xông vào tống bộ của Đào Lực và tàn sát tất cả mọi người.

Đây là nghĩa khí của anh ta, rất nhiều người cũng thích điều này!

Cùng với tiếng la hét của họ, tin tức Đao Ba sẽ khởi xướng thánh chiến chống lại khu Bắc vào ngày mai đã lan truyền nhanh chóng!

Tất nhiên, Lê Văn Ván không biết về việc điều động của Đao Ba, lúc này anh đã đến hiện trường trường đấu thú. Sau khi nói chuyện với mấy người Phạm Nhược Tuyết một chút, anh tự

mình bước vào phòng nghỉ.

Khi đến phòng nghỉ, trong phòng còn có vài người khác, bao gồm cả Thanh Mộc Tinh Tử, sau khi nhìn thấy Lê Văn Vân, cô nghiêng người lại gần và nói: “Chú ơi, chú đến rồi!”

“Chậc!” Lẻ Văn Vân sờ sờ mũi, luôn cảm thấy cái xưng hô này có chút kỳ quái.

Lúc trước anh đã trang điếm nên Thanh Mộc Tinh Tử này gọi anh là chú cũng thôi đi, bây giờ đã tấy trang rồi, cô vẫn gọi anh như vậy.

Lê Văn Vân ho khan nói: “Ngày mai cô có hứng thú đánh thánh chiến không?”

Thanh Mộc Tinh Tử sửng sốt một hồi, sau đó thay đổi vẻ mặt nói: “Chú… ngày mai sẽ động thủ với Lục Khiêm à?”

Lê Văn Vân gật đầu nói: “Đúng vậy, thế nào, có hứng thú đánh một trận không?”

Thanh Mộc Tinh Tử thờ dài, sau đó gật đầu và nói: “Được! Đến lúc đó chú hãy cho tôi biết!”

Ba người chiến thắng của các nhóm khác đều nhìn về phía Lê Văn Vân, vẻ mặt có chút bất lực.

Sự gla nhập của một siêu cấp đã phá vỡ hoàn toàn sự cân bằng của trận chiến này. Đối mặt với Lè Văn Vân, họ thậm chí không thể khơi dậy nổi mong muốn chiến đấu. Họ đến đây… chỉ để đi qua sân một cái mà thôi.

Cùng lúc đó, tin tức ngày mai Đao Ba sẽ khiêu chiến khu Bầc cũng lan nhanh khắp khu Tội Ác!

Vào lúc này, ở khu Đông, trong trang viên của Doãn Nhu.

Chỗ cao hơn của trang vién là tại một trạm gác, nơi này tương đối cao, có thể nhìn thấy rất nhiều phong cảnh của khu Tội Ác. Miêu nữ Doãn Nhu đang ngồi ờ đây, trông thật sự giống hệt một con mèo, không biết đang suy nghĩ điều gì!

Lúc này, An Nhiên mặc trang phục hầu gái đi tới. Cô ta cúi đầu chào Doân Nhu rồi nói: “Chủ nhân.”

Doãn Nhu ngấng đầu, cau mày nói: “Không phải tôi nói muốn yên lặng một lát sao, không có việc gì thì đừng tới tìm tôi à?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!