Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Bên cạnh Lê Văn Vân, người phụ nữ trong nhóm ba người đỉnh cấp kia không ngừng lui về phía sau, thán thể run rấy. Người đàn ông có vết sẹo trên mặt nhìn thấy bộ dạng của cô ta thì cau mày hỏi: “Sao vậy?”

Người phụ nữ kia lầc đầu, cô ta thờ hổn hển như thể đã nhìn thấy một điều gì đó kinh khủng lâm.

Còn trên không trung, toàn thân Evan đập thẳng vào cổ Lê Văn Vân!

“Xong rồi!’

Phạm Nhược Tuyết trợn tráng mắt, không thể đứng vững mà ngồi phịch xuống, đầu óc trống rỗng!

“Thả ra!”

Đôi mát Lý Thu đỏ bừng, quát lớn.

Lão già lừa đảo vân nám chặt khấu súng, nhìn xuống võ đài, thở dài.

Trong căn phòng trên tăng hai, sắc mặt của Doãn Nhu thay đối một cách đièn cuồng. Minh Sùng vẳn đứng bẽn cứa số và không hề cho Doãn Nhu ra tay, lúc này khuôn mặt vô cảm của anh ta khẽ dao động, bản tay cúa anh ta nẳm chặt lấy cửa số.

“Nhóc con, anh thật sự sẽ chết ở đáy sao?” Anh ta nghiến răng nói.

ở cửa số trong hậu trường, Thanh Mộc Tinh Tứ khẽ cau mày nói: “Giác quan thứ sáu của mình chưa bao giờ sai, chẳng lẽ lần này lại sai ư? ông chú đó rất cừ mà, đáng tiếc quá.”

“Giết chết anh ta!”

“Giết chết anh ta!”

“Giết chết anh ta!”

Các khán giá có mặt tại hiện trường đã võ cùng hưng phấn!

Họ sống ớ thành phố này rất áp lực, và chi có máu ớ Trường đấu thú này mới có thể giúp họ giải toả được khối áp lực ấy.

Không ai đế ý thấy Lê Văn Vân đang ờ trên mặt đất, từ từ lộ ra một nụ cười trẻn khóe miệng.

“Chết đi!” Evan g’âm lên, từ trên trời đáp xuống! Luồng chân khí đã bao trùm cái gối cúa anh ta mà đập xuống.

“Bùm.”

Tuy nhiên, vào khoảnh khâc này, tất cả đều phát hiện ra Lê Vãn Vân đang nâm trẽn mặt đất đã lập tức đứng lẽn. Anh nhìn nghiêng lên, trong ánh mắt và gương mặt đãy vẻ khinh thưởng.

“Một người như anh mà cũng đáng giết tôi à?” Lê Văn Vân khẽ cười tủm tỉm nhìn Evan đang lao xuống.

Trong khoảnh khắc tiếp theo, quần áo trên người anh đột nhiên bay lên, trong nháy mát một luồng khí thế hừng hực bốc lén.

“Vù!”

“Vù!”

“Vù!”

Tại hiện trường, tất cá những người đã từng luyện võ đều lập tức tập trung ánh mát đến đây, hâu hết mọi người trên khán đài đang theo dõi nhất cứ nhất động cũng đều đứng lẻn!

Người đàn ông mặt sẹo bên cạnh Lê Văn Vân nhanh chóng rút lui và kinh ngạc nhìn Lê Văn Vân đang ở trước mặt mình.

Cách đó không xa, con ngươi của Lý Tương Vũ cũng đột nhiên co rứt lại, kinh ngạc nhìn Lè Văn Vãn mà hoảng sợ kêu lèn: “Siêu… Siêu cấp!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!