Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Lê Văn Vân vần bình tĩnh đứng ở đó, nhìn Evan đi tới mà thở dài, ánh mắt đầy nghiêm túc.

Sau lần cãi nhau ờ nhà Lại Tuấn trước kia, anh đã không còn gặp lại người này.

“Không ngờ anh còn có thể sống lâu đến lúc này!” Evan lạnh lùng nói, sau đó lại nhìn về phia ba người có vết sẹo trên mặt cách đó không xa, mỉa mai nói: “Mấy người bị anh ta doạ cho sợ à?”

Đúng vậy, là một nhóm nhỏ ba người đinh cấp, hiện tại bọn họ vẫn còn sống nhưng đều bị thương tích đầy mình. Dù sao họ cũng không có nhiều người lầm.

“Một người không có chân khí như vậy lại khiến mấy người sợ hãi bỏ chạy, đúng là cười chết người ta.” Evan khinh thường

nói.

“Không có chân khí?” Tén mặt sẹo kinh ngạc nói: “Nhưng…”

Anh ta nghĩ mãi mà vần không nghĩ ra nguyên nhân.

Tất nhiên, những người có mặt tại hiện trường không thể nghe thấy cuộc trò chuyện của họ.

Lúc này, Evan lại nhìn về phía Lẽ Văn Vân nhếch miệng nói: “Chẳng phải Elimmy nói anh tới tìm cái chết sao?”

Nói xong, anh ta liếm liếm môi nói: “Tôi sẽ thành toàn cho anh, nói, chọn một kiếu chết đi.”

“Hả!” Lê Văn Vân mỉm cười: “Hôm nay, hoặc là anh giết tôi, hoặc lè tôi giết anh!”

“Anh giết tôi, xứng sao?” Evan cười khấy, ngay sau đó, thản thế anh ta đột nhiên rung chuyển, một luồng chân khí phát ra từ trong cơ thể bay thẳng tới chỗ Lê Văn Vân.

Là một đỉnh cấp, là cao thủ thứ ba mươi sáu trong Địa Bảng, trong chớp mát luồng chân khí đã khoá chặt trên người Lê Văn Vân.

Ngay sau đó, anh ta vung đao lẽn và lao thắng vào Lê Văn Vân. “Bình bịch.”

“Bình bịch.”

Lúc này Lê Văn Vân cảm thấy tim đập rất nhanh, anh muốn tránh ra, nhưng lại bị chân khí của Evan khóa chặt lại, cho dù muốn trốn cũng không thoát được, toàn thân cứ đứng im ờ đó không thế động đậy.

Trong nháy mât, động lực khôi phục chân khí trong cơ thế cũng tăng vọt.

“Không hay rồi.”

Phạm Nhược Tuyết đứng bật dậy.

Khuôn mặt xinh đẹp của cô tái đi ngay lập tức. Lý Thu định giương khẩu súng bân tía trong tay lên nhưng lại bị lão già lừa đáo đeo kính râm kia giữ chặt, anh ta phát hiện làm thế nào cũng không thể giơ lên được.

Đồng thời một bàn tay khác của lão già lừa đảo kia cũng đặt trên vai cố Bạch khiến toàn thân anh ta cũng hoàn toàn bất động.

sâc mặt Phạm Nhược Tuyết tái nhợt, cô đứng lên, trong tay lập tức xuất hiện mấy cây ngân châm.

“Cô gái nhỏ, tôi khuyên cô, nếu không muốn bọn họ xảy ra chuyện thì tốt nhất là đừng nhúc nhích. Tôi không nói đùa với cô đâu, tôi sẽ nói rõ cho cô biết, Bùi Nghênh Tùng, Ellen Hibbert, Giản Hưng và cả thánh chủ Lục Khiêm đều ở trên kia!” Lão già lừa đảo nói: “Nếu mấy người bị bại lộ thì nhiều lâm chỉ là thêm mấy cái mạng mà thôi, thậm chí cả toàn bộ hệ thống Người Gác Đêm của Hoa Hạ được bố trí ờ thành phố Tội Ác đều sẽ bị nhố cỏ tận gốc, cô đã hiếu rõ rồi chứ.”

Sắc mặt Phạm Nhược Tuyết đột ngột thay đối, cô muốn hỏi lão già lừa đảo này là ai nhưng cuối cùng cô không hỏi, mà ánh mât của cô luôn hưởng về võ đài, nhỉn Evan đang ngày càng tiến lại gần Lê Văn Vân. Cô cảm giác như trái ttim của mình đã hoàn toàn ngừng đập!

Đồng thời trên vị trí tầng hai.

Đám người Lục Khiêm cũng đứng đó xem, nhưng họ không nhận ra Lê Văn Vân, hơn nữa họ cũng không có hứng thú với cánh tượng trẽn võ đài này lâm.

“Đã tới nhóm c rồi, thế mà tại sao không hề có Người Gác Đêm nào xuất hiện vậy?” Bùi Nghênh Tùng cau mày hỏi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!