Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

“Đúng vậy, rất mạnh, anh ta tên là Lý Tương Vũ, hiện đang đứng thứ chín trong Địa Bảng. Có lẽ anh ta là người mạnh nhất trong số các thí sinh lần này, hơn nữa còn mang theo rất nhiều người đến tham gia thi đấu. Nhìn đám người xung quanh anh ta kìa.” Thanh Mộc Tinh Tử nói: “Những người bên cạnh anh ta đều là đỉnh cấp, tổng cộng có khoảng mười người, bản thân bọn họ cũng là thê’ lực lớn ở khu Bắc. ước chừng lần này sẽ hoàn toàn thuộc về thánh chú khu Bẳc rồi.”

Lẻ Văn Vân khẽ nhíu mày, tố hợp như vậy gần như là mạnh

nhất rồi, mười mấy người như vậy phối họp với một cao thủ như Lý Tương Vũ thì quả thực có thể tôn tại giống như một chiếc xe ủi đất.

“Phù, không thành vấn đề.” Lẻ Văn Vân thở ra một hơi nói: ‘Tôi lên sân trước đây.”

Thanh Mộc Tinh Tử đứng dậy, cô ta ôm lấy Lê Văn Vân và nói: “Ông chú ơi, cố lên nha, rất mong sẽ được gặp lại chú vào ngày mai.”

Lê Văn Vân mỉm cười nói: “Có thể tôi vừa lên đã bị người ta chém chết rồi ”

“Sẽ không đâu! Trực giác nói cho tỏi biết là sẽ không đảu!” Thanh Mộc Tinh Tử cười nói.

Lê Văn Vân không nói gì nữa, chỉ cười cười: ‘Tôi lên sân đấu trước đây.”

Nói xong, anh đi về phía lối đi, tiến lên sân đấu.

Tại hiện trường, gần hàng ghế đầu, đám người Phạm Nhược Tuyết đang ngồi đó, mắt họ luôn hướng về lối đi!

Lối đi bắt đầu có người đi ra.

“Sẳp bắt đầu rồi.” Trên mặt Trương Vãn Hà hiện rõ vẻ lo lắng.

“Anh ấy đang lên sân đấu rồi!” Đôi mắt của họ dừng ở giữa sân, bóng dáng của Lê Văn Vân từ từ bước ra khỏi bóng tối.

Trường đấu thú không chỉ là một khán phòng lớn, mà bẻn trong cũng rất lớn, có một cái đài rất lớn ở giữa, toàn bộ cái đài này vượt qua kích thước của hai sân bóng đá, cho dù hàng trăm người đang đánh nhau trong đó cũng không có vẻ gì là đông đúc cả.

Xung quanh đài là một vòng tròn nước! cỏ một giá đỡ bằng sát có thể co dãn kéo dài đến giữa cái đài.

Trên cái giá này có bốn người, lúc này trên giá có người đang chậm rãi đi về phía giữa bốn cái giá. Trong số những người này, người thì uy nghiêm, người thì hăng hái, người thì khinh thường!

Lê Văn Vân điềm tĩnh bước ra khỏi bóng tối, trên lưng anh là Phá Không và Vô Danh, bên cạnh anh lè Elimmy, Lê Văn Vân còn chưa cao bằng cô gái nhỏ này.

Cô ấy nhìn Lê Văn Vân với vẻ mặt bình tĩnh đi về phía sân đâu mà không hề sợ hãi thì thờ dài trong lòng. Người này phải tuyệt vọng đến mức nào mới không hề sợ hãi như thế.

Cô ấy cúi đầu nói: “Lê Tú, anh thật sự muốn chết à?”

Lê Văn Vân ngấng đầu cười với cô ấy: “Ai biết được?”

“Elimmy, đừng nói chuyện với anh ta nữa.” Lúc này, Evan cười gần, sau đó anh ta nhìn Lê Văn Vân và nói: “Nhóc con, lát nữa tôi sẽ cho anh biết đồ tế là gì.”

Lê Văn Vân cũng không quan tâm lắm.

Anh đi dọc theo cái giá, đồng thời nhìn dòng nước dưới đó, sắc

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!