Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Lúc nói lời này, Lê Văn Vân liếm liếm môi, mở miệng tiếp tục: “Chắng phải Vãn Hà có khả năng hóa trang xuất thần đó sao, đến lúc đỏ anh sẽ đế cô ấy hóa trang cho mình, đối khuôn mặt

của anh thành một khuôn mặt khác là được.”

“Dù có nói thế nào em cũng không đồng ý!” Phạm Nhược Tuyết lặp lại lần nữa.

Mà lúc này nhóm người cố Bạch cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, đạai ca, chúng tôi cũng sẽ không đồng ý. Giờ trong người anh một chút chân khí cũng không có, mà số tiền thưởng lần này lên tới một trăm triệu, e rằng số người thuộc hàng đỉnh cấp tới tham gia cũng không phải ít, thậm chí là cả những nhân vật có tên trên Địa Bảng!”

Lẻ Văn Vân thờ dài một hơi, anh nhìn thầng bọn họ, nói: “Chuyện này không cần thương lượng thêm nữa đâu, tôi đã quyết định rồi, tôi muốn đánh CƯỢC chính mạng mình, tranh thủ lần này thử sử dụng phương pháp khôi phục chân khí, nếu tôi thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn…”

Nói đến đây, anh nhìn về phía Phạm Nhược Tuyết, tiếp tục: “Bác sĩ Phạm, nghĩ cách liên hệ với Trác Nhất Minh, kêu ông ta đưa mọi người ra khỏi đây.”

Phạm Nhược Tuyết nhìn thẳng ánh mắt kiên định đỏ cúa Lê Văn Vân, chân mày cô khẽ cau lại, nhưng cuối cùng cô không lên tiếng phản bác nữa, vì cô biết, có phản bác cũng vỏ dụng.

Mấy người cùng thờ dài một hơi.

“Con mẹ nó chứ, mấy người bị cái quái gì vậy. Tôi đánh cược vì muốn khôi phục lại chân khí, sao các người lại làm như tôi đang đi tìm chồ chết vậy. Đợi đến khi tôi đánh cược thành công, khôi phục được chân khí, lúc ấy tôi sẽ đưa các người hiên ngang đi quanh cái thành phố này.” Lê Văn Vân nói.

Tối hôm nay, vì quyết định tham gia cuộc thi đấu lần này của Lê Văn Vân mà không khí có phần áp lực, nỗi lo lâng của họ dành cho Lê Văn Vân đã dâng cao tới cố họng rồi.

Mười giờ sáng ngày hôm sau, Trương Vãn Hà giúp Lẽ Văn Vân cải trang. Cô ấy biến Lẻ Văn Vân thành dáng vẻ của một người đàn ông cỡ tuổi trung niên, còn dán thêm cho anh bộ ráu. Nhìn chung, hình ảnh này và dung mạo thật của anh dường như là hai người hoàn toàn khác. Sau đó Cổ Bạch lái xe đi về phía Trường đấu thú ở khu vực phía bác!

Quy mô Trường đấu thú này tương đối lớn, có sức chứa lên tới bảy tám ngàn khán giả.

Tại lối vào của Trường đấu thú có mấy chỗ đăng ký tham gia, lúc này, những người tới tham gia đăng ký tham gia xếp thành một hàng dài.

“Đại ca…” Cố Bạch nhìn thấy có nhiều người tới đăng ký tham gia vậy thì vội nói: “Anh có chác lè muốn…”

Lê Văn Vân khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy!”

Họ xếp hàng cả một giờ đồng hồ, cuối cùng cũng đến lượt Lê Văn Vân.

Lúc này, tại địa điếm đăng ký tham gia, một cô gái xinh đẹp đang ngồi đó. cô ta cầm báng tư liệu lên xem. Đồng thời, bên cạnh cô ta còn có một người đang cầm camera giúp quay chụp!

Cố Bạch tránh sang bên cạnh.

“Họ tên!” Cô gái xinh đẹp kia cất giọng hỏi.

Lê Văn Vân suy nghĩ, cái tên Lê Văn Vân anh chắc chân không thế dùng, anh đoán đại khái chuyện này có liên quan đến đám người Demps, nên tất nhiên, bẻn họ sẽ tiến hành sàng lọc những cái tẻn tham gia.

Mà cái tên Lê Văn Thanh cũng không thể sử dụng được, bời vì phần lớn người của khu Tội Ác đều biết cái tẽn này trước đây từng lại Người Gác Đêm sô’ không!

Lê Văn Vân thở hắt một hơi, sau đó khẽ mỉm cười nói: “Lê Tú!” Tại thành phố này, anh đã mở ra thân phận thứ hai.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!