Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

“Hôm nay sinh nhật chị Hân Hân, tôi muốn đi chọn quà tặng chị ấy.” Đỗ Tịch Tịch vừa cười vừa nói: “Không phải chị ấy cũng mời anh sao? Chẳng lẽ anh định đi tay không à?” 

Lê Văn Vân âm thầm líu lưỡi, mẹ nó muốn đi chọn quà thì cô không cần đi làm luôn? 

Trên thực tế, dường như Đỗ Tịch Tịch cũng không có việc gì để làm, mỗi ngày chỉ xem một vài văn kiện rồi ký tên, cô ấy cũng không phụ trách dự án nào, các quyết sách đều do Đỗ Thương Bắc thực hiện. 

“Được thôi!” Lê Văn Vân gật đầu. 

Đỗ Tịch Tịch ném chìa khóa xe cho Lê Văn Vân rồi nói: “Chúng ta đi công viên Tứ Hải!” 

Lê Văn Vân kinh ngạc! 

Anh biết công viên Tứ Hải, nơi này là một chợ đồ cổ tại Giang Thành, thậm chí còn là một trong những chợ đồ cổ lớn nhất cả nước. 

Đây cũng là một trong các biểu tượng của Giang Thành, rất nhiều kẻ có tiền từ vùng khác chạy tới đây mua đồ cũ, đương nhiên, vì là địa điểm du lịch nên cũng có không ít hàng giả. 

Lê Văn Vân không mấy xa lạ đối với nơi này, trước đây, anh và Trần Vũ thường xuyên chạy đến công viên Tứ Hải để làm công việc bán thời gian, đương nhiên, đều là những việc cực nhọc như là dỡ hàng hóa. 

“Sinh nhật của Đặng Hân Hân, cô chạy tới công viên Tứ Hải mua cái gì? 

Chẳng lẽ mua một cái bộ từ thời nhà Thanh đưa cho cô ấy à?” Lê Văn Vân lặng im hỏi. 

Đỗ Tịch Tịch trừng mắt liếc anh một cái rồi nói: “Thấp kém, chị Hân Hân thích sưu tầm một vài đồ cổ, chỗ của bố tôi thì có không ít nhưng đều là thứ mà cha tôi quý trọng nhất, ông ấy không nỡ bỏ, thế nên tôi định đến công viên Tứ Hải xem có thể chọn lựa một món cho chị ấy hay không.” 

Trong lòng Lê Văn Vân hơi dao động, nói: “Cô ấy thích đồ cổ à?” 

Đỗ Tịch Tịch gật đầu đáp: “Đúng vậy.” 

Lê Văn Vân trầm ngâm gật đầu một cái, không nói thêm gì nữa, rất nhanh, hai người đã lái xe gần tới công viên Tứ Hải. 

Công viên Tứ Hải là nơi rất hỗn tạp, không thiếu các cửa hàng lớn, đương nhiên cũng có rất nhiều sạp hàng vỉa hè. 

Sau khi Lê Văn Vân và Đỗ Tịch Tịch dừng xe, hai người liền đi loanh quanh trong công viên Tứ Hải, dường như Đỗ Tịch Tịch đã có nơi hẹn sẵn, cô ấy đi thẳng đến một tiệm bán đồ cổ rất lớn. 

Đến cửa tiệm, một người trung niên đeo mắt kính gọng vàng, trên người khoác chiếc áo dài tiến lên chào mừng: “Ối chà, cháu gái Tịch Tịch, cháu tới rồi.” 

Đỗ Tịch Tịch nở nụ cười xinh đẹp nói: “Chú Bành, cháu không hiểu rõ về những thứ đồ cổ này lắm đâu, chú đừng lừa cháu đó nha.” 

“Thế sao được, chú mà dám bẫy cháu, tên Đỗ Thương Bắc kia không rút gân lột da chú mới lạ.” Người đàn ông trung niên vừa cười vừa nói. 

Sau đó ông ta thấy Lê Văn Vân, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc nói: “A, Lê Văn Vân!” 

Lê Văn Vân sờ mũi một cái, anh có quen người đàn ông trung niên này, anh từng làm việc ở chỗ này mấy lần, bởi vì sức lớn, khuân đồ nhanh, hiển nhiên dễ dàng được người ta nhớ rõ. 

Người đàn ông trung niên tên là Bành Hải, có gian tiệm đồ cổ lớn nhất trong công viên Tứ Hải, đương nhiên, Lê Văn Vân cũng biết, loại người này thường thường cũng là tên gian thương lớn nhất. 

“Hai người quen biết nhau sao?” Đỗ Tịch Tịch kinh ngạc hỏi. 

“Ừ, hồi trước Lê Văn Vân từng đến làm ở đây, sức lực của cậu ta cũng lớn, sao mấy đứa lại đến cùng nhau?” Ông ta một mặt hoài nghi hỏi. 

Trong nhận thức của ông ta, Lê Văn Vân và Đỗ Tịch Tịch, hoàn toàn là hai người thuộc về hai thế giới, một bên là tầng lớp thấp nhất trong xã hội, mà một bên lại là con gái nhà giàu. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!