Lọc Truyện

Cô Ấy Là Bạch Nguyệt Quang Của Tôi - Tần Minh


Ở chỗ khác, tin tức Tần Minh muốn PK bóng rổ với Vương Cường lập tức làm cho rất nhiều người xôn xao. 

Giờ học thể dục hôm nay còn có rất nhiều lớp, ngoại trừ hai lớp 12 ra, thì còn có rất nhiều lớp 11 và lớp 10. 

Lúc này, nhiều người bị thu hút trực tiếp qua đây, đặc biệt là các cô gái. 

Tần Minh là nam thần của bọn họ, loại chuyện thi đấu bóng rổ này, nhất định phải ủng hộ thật nhiệt tình! 

Ít nhất thua về người chứ không thua khí thế! 

Thậm chí nhiều học sinh nữ đang lên lớp còn định trốn tiết khi nghe tin Tần Minh muốn thi đấu. 

Mấy người vây vòng tròn quanh một khung bóng rổ. 

“An An, sân bóng rổ bên đó xảy ra chuyện rồi, cậu mau đi xem thử đi.” 

Hạ Lan chạy đến bên cạnh Diệp An, mặt đỏ bừng thở hổn hển nói. 

“Sao vậy?” 

Diệp An cau mày, không biết đã xảy ra chuyện gì. 

Hạ Lan chậm rãi thở rồi nói: 

“Tần... Tần Minh và Vương Cường đang đấu bóng rổ trên sân bóng rổ, người thua phải bò một vòng quanh sân thể dục, cậu mau đến xem đi.” 

Một trận đấu bóng rổ? 

Với Vương Cường? 

Đương nhiên cô biết người này, bởi vì trước đây cô và Tần Minh không đối phó được. 

Không ngờ rằng lần này lại chủ động tìm tới cửa kiếm chuyện. 

Mấu chốt là lần này Tần Minh so với cậu ta vẫn là kỹ thuật chơi bóng rổ của đối phương tốt hơn. 

Trình độ chơi bóng rổ trong đội bóng rổ trường của Vương Cường, sao Tần Minh có thể là đối thủ. 

Trong lúc nhất thời, trong lòng Diệp An không khỏi có chút hoảng loạn, chạy nhanh về phía sân bóng rổ. 

“Này, An An, cậu chờ tớ nữa…” 

…………… 

“Nào, mỗi người chúng ta luyện một cái thử tay trước.” 

Vừa nói xong, Vương Cường đã đứng ở dưới khung bóng ném hai điểm bóng gọn gàng đẹp mắt. 

Tình cờ lúc cậu ta ném bóng xong, Diệp An vừa chạy tới, trong lòng Vương Cường vui vẻ, lần này cậu ta sẽ đánh bại Tần Minh thành từng mảnh trước mặt Diệp An. 

“Này, tới cậu.” 

Vương Cường trực tiếp ném bóng rổ cho Tần Minh, trong lòng có chút mừng thầm. 

Haha, đợi lát nữa xem ông đây sẽ làm cho Tần Minh phải khóc. 

“Không cần, thời gian của tôi rất quý giá, không muốn lãng phí trên người cậu, trực tiếp bắt đầu đấu đi.” 

Giọng nói của Tần Minh bình thản, còn nhướng mày với Diệp An, trên mặt nở nụ cười. 

Mặt Diệp An đỏ lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng liền cúi xuống, cảm thấy có chút xấu hổ. 

Vương Cường thấy thế, trong lòng cảm thấy khó chịu, cục diện chắc chắn thua còn muốn làm ra vẻ, cậu ta bĩu môi nói: 

“Tuỳ cậu, nếu đã như vậy, để cậu phát bóng đi, khỏi phải cho người khác nói tôi ăn hiếp cậu.” 

“Được.” 

Lần này Tần Minh không từ chối, nhận bóng hơi rê bóng hai cái, kỹ thuật chơi bóng rổ của anh tăng làm cho trình độ kiểm soát bóng rất cao. 

(Rê bóng: Người chơi đẩy bóng bằng cách đập nảy nó trong khi đi hoặc chạy.) 

Mặc dù còn kém xa ngôi sao NBA, nhưng chơi trận đấu này chắc chắn không thành vấn đề. 

Tần Minh rê bóng, chậm rãi đi ra ngoài vạch ba điểm. 

Thấy thế, trong lòng mọi người căng thẳng, đây là tiết tấu muốn ném ba điểm. 

Nếu ném vào còn dễ nói, nhưng nếu không ném vào, đó không phải thành trò cười sao? 

Vương Cường đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó trong lòng mừng như điên, có phải Tần Minh có bệnh không, đứng ở vạch ném phạt còn không ném vào, muốn ném ba điểm? 

Tần Minh có kỹ thuật này sao? 

Cho anh một cơ hội mà không dùng! 

“Chuẩn bị cướp bảng rổ!” 

Vương Cường ra hiệu cho hai đồng đội, hai người lập tức hiểu ý. 

Tuy nhiên, sau khi Tần Minh đứng ngoài vạch ba điểm, không nói hai lời trực tiếp ném sọt rổ, bóng trên không trung xẹt qua thành một vòng cung đẹp mắt, sau đó... thuận lợi vào rổ! 

“Mẹ kiếp, vào rồi!!” 

Tiết Tiểu Dũng há to miệng, trong lúc nhất thời ngạc nhiên đến mức quên cả thở. 

Cái này làm sao có thể, rõ ràng Tần Minh cùng trình độ với mình, thế nhưng trực tiếp bắn xa ghi bàn ba điểm, cái này quá doạ người rồi! 

Không chỉ có Tiết Tiểu Dũng, tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn hai mắt nhìn một màn trước mắt này. 

“Cứ ... Cứ như vậy vào rồi?” 

Sau đó, có một tràng pháo tay vang lên trong sân. 

“Nam thần đẹp trai quá!!” 

“Trời ơi, đây là nam thần của tôi!” 

“Đàn anh Tần Minh, em yêu anh…” 

“Tần Minh cố lên, em sẽ luôn ủng hộ anh.” 

“……………” 

“……” 

Học sinh nữ đang có mặt ngay lập tức đã bị Tần Minh thu hút. 

Người đàn ông này, cũng quá đẹp trai! 

Sao trên thế giới này lại có một người đàn ông hoàn hảo như vậy. 

Trong ánh mắt rất nhiều học sinh nữ đã nổi lên ngôi sao nhỏ, vẻ mặt sùng bái. 

Thậm chí Hạ Lan kích động nhảy dựng lên, hai tay lay lay cánh tay Diệp An, trong miệng không ngừng nói: 

“Trời ạ, An An, cậu có thấy không, đẹp trai quá, aaa, tớ cảm thấy mình sắp chết rồi.” 

Vẻ mặt Diệp An ghét bỏ nhìn Hạ Lan, nhưng không thể không nói, Tần Minh thật sự đẹp trai. 

Người đàn ông chết tiệt này, lại đang phóng thích sức hấp dẫn rồi. 

Hừ, tra nam! ! 

Vẻ mặt hai đồng đội của Vương Cường âm trầm, vội vàng tiến lên: 

“Mẹ kiếp, cậu ta đã đánh như thế nào vậy?” 

Vương Cường nheo mắt lại, bình tĩnh nói: 

“Yên tâm, tên này chỉ là may mắn mà thôi, đợi lát nữa tôi canh cậu ta, hai người các cậu canh hai người kia, đừng để Tần Minh chuyền bóng cho bọn họ.” 

“Được.” 

Hai người nhìn nhau nói. 

Không bao lâu, Lý Minh chuyền bóng cho Tần Minh, khi anh vừa lấy được bóng, Vương Cường lập tức đi theo, hai tay mở ra, đề phòng giữ anh. 

Ánh mắt Vương Cường sáng quắc nhìn Tần Minh, cười lạnh một tiếng: 

“Có tôi ở đây, cậu cũng đừng nghĩ đi qua.” 

Tần Minh cười giảo hoạt, khiêu khích nói: 

“Vậy sao?” 

“Đương nhiên…” 

Vương Cường còn chưa dứt lời, chỉ thấy Tần Minh rê bóng ra sau lưng, đột nhiên quay người sang trái. 

Vương Cường sững sờ một chút, lập tức đi theo, nhưng vào lúc này, Tần Minh lại đổi hướng, bước chân cũng thay đổi, trực tiếp đột phá từ bên phải Vương Cường. 

Sau lưng, dưới đáy quần, rê bóng qua người, di chuyển nhịp nhàng, liền một mạch! 

Sau đó, Tần Minh rê bóng đến dưới khung rổ, bật nhảy. 

Bịch! 

Một cú ném sọt rổ! ! 

Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt này làm cho kinh hãi. 

Khung bóng rổ cao hơn ba mét, vậy mà Tần Minh trực tiếp ném sọt rổ, hơn nữa trông còn rất thoải mái và thản nhiên. 

“Trời ơi, trời ơi, đàn anh đẹp trai quá, cái ném sọt rổ này, đẹp trai quá đi!” 

“Tần Minh thật nhanh…” 

“Tôi cảm thấy mình sắp bị vẻ đẹp trai của cậu ấy giết chết rồi, mẹ ơi, con chịu không được.” 

“Cái này làm sao có thể, trời ơi ném sọt rổ nha, quá ngầu!!” 

“…………” 

“……” 

Phải biết rằng, đây chính là ném sọt rổ. 

Toàn bộ Nhất Trung Tô Bắc, sẽ không có mấy người có thể làm được. Cho dù là đội bóng rổ trường, có thể dễ dàng ném sọt rổ như thế, căn bản cũng không nhiều. 

Thứ nhất, cần chiều cao, không đủ chiều cao, độ khó của ném sọt rổ sẽ tăng lên. 

Thứ hai, ném sọt rổ cũng cần khả năng bật nhảy mạnh mẽ. 

Hai thứ này, đều không thể thiếu! 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!