Lọc Truyện

Cô Ấy Là Bạch Nguyệt Quang Của Tôi - Tần Minh

Sau khi thời gian đọc bài sớm kết thúc, Diệp An nằm dài trên mặt bàn nghỉ ngơi. Ánh nắng bên của sổ hắt lên khuôn mặt xinh đẹp của cô, như tràn ngập ánh sáng lấp lánh. Đẹp, đẹp đến mữ không thể tả được! 

Tần Minh nhìn khuôn mặt cô nhẹ nhàng cười, nhất thời không cưỡng lại được. Những hình ảnh trước kia của Tần Minh và Diệp An cùng nhau trải qua không ngừng hiện lên trong đầu anh. Từng cảnh từng cảnh, như thể chính anh đã trải qua. Anh nhìn dáng vẻ Diệp An đang say sưa ngủ trong lòng liền quyết định, một cô gái tốt như vậy anh nên dùng cả đời này để che chở. Chỉ có điều, với thành tích của Diệp An, chắc chắn sau này cô sẽ lựa chọn những trường đại học đứng đầu như Thanh Hoa, Bắc Đại. 

Còn Tần Minh, nói thật thì với cái thành tích như hiện giờ, đừng nói đến Thanh Hoa Bắc Đại, ngay cả những trường chính quy bình thường cũng khó mà đỗ được. 

“Ít nhất sau này cũng phải cùng đỗ vào một trường!” Tần Minh thu lại tầm mắt đặt vào quyển sách toán học trước mặt, ánh mắt dần trở nên kiên định. 

May mắn thay vẫn còn hệ thống của anh, tất cả mọi thứ đều chưa muộn! 

“Tập hợp là… một tập hợp con, tập số thực…” 

“Chúc mừng máy chủ học toán học, +1 điểm” 

“Chúc mừng máy chủ học toán học, +1 điểm” 

“Chúc mừng máy chủ học toán học, +1 điểm” 

“……” 

“…” 

Ánh mắt Tần Minh không ngừng quét trên quyển sách toán học. Mà anh không có một chút mệt mỏi nào, ngược lại càng xem lại càng hứng thú. Bởi vì trong đầu anh, số điểm không ngừng tăng lên, điều này cũng khiến anh nhìn thấy được hy vọng, càng ngày càng có hứng thú học, đầu óc không ngừng quay cuồng. 

Hai mươi phút sau! Diệp An tỉnh lại từ trên bàn, đang định giơ tay ra vươn vai ánh mắt chợt loé lên, nhìn thấy Tần Minh đang học bài. Diệp An đột nhiên há to miệng, kinh ngạc nói: “Không…không phải chứ, tớ không nhìn lầm đó chứ, Tần Minh, vậy mà cậu lại bắt đầu học hành rồi!?” 

Trời ơi, thượng đế ơi! Cái thế giới này bị làm sao vậy? Tần Minh vậy mà lại đi học bài? Đây… sao có thể chứ? 

Diệp An đã cùng Tần Minh trải qua mười mấy năm rồi, đây là lần đầu tiên nhìn thấy cậu ấy học hành nghiêm túc như thế này. Cái người con trai chỉ dựa vào nhan sắc, không dựa vào học hành này vậy mà bắt đầu học hành rồi. 

OH MY GOD! 

Diệp An dụi dụi đôi mắt mình, tràn đầy dáng vẻ ngờ vực. 

Cậu bạn mập mạp mặc chiếc áo khoác màu vàng ngồi trước mặt Tần Minh quay lại. Cậu ta ngơ ngác nhìn quyển sách toán trên bàn Tần Minh, lại nhìn dáng vẻ Tần Minh đang chăm chú học, nuốt nước bọt. 

“Không…không phải chứ, anh Minh, anh thực sự bắt đầu học rồi sao?” 

Cậu bạn mập mạp mặc áo khoác vàng đó là Tiết Tiểu Dũng, là học sinh xếp thứ hai từ dưới lên của lớp 12-7 này, thành tích tốt hơn Tần Minh một chút xíuuuu. 

Khi cậu ta nhìn thấy Tần Minh đột nhiên bắt đầu học hành cẩn thận, Tiết Tiểu Dũng có chút hoảng hốt. Người xếp hạng nhất từ dưới lên đã bắt đầu học hành rồi, với tư cách là người xếp hạng thứ 2 từ dưới lên, trong lòng Tiết Tiểu Dũng cũng vậy mà xuất hiện chút khủng hoảng nhàn nhạt. Trước đây điều này là điều tuyệt đối không thể! 

Tàn Minh liếc mắt nhìn cậu ta: “Tôi muốn bỏ ác theo thiện không được à!” 

Bỏ ác theo thiện – Tần Minh? Đây là đang chọc cười hay sao! Tiết Tiểu Dũng và Diệp An nhìn nhau, dường như cảm thấy sáng nay đã xảy ra chuyện gì đó kỳ dị. 

Tần Minh chán ghét nhìn cả hai người: “Bạn học Diệp An, bạn học Tiết Tiểu Dũng, làm ơn đừng quấy rầy một học sinh ngoan đang học bài nữa.” 

 VL, học sinh ngoan? 

Suýt chút nữa Tiết Tiểu Dũng đã cười thành tiếng lợn rồi. Học sinh ngoan trốn học lên mạng chơi game? 

Hiểu rồi, hiểu rồi! Tiết Tiểu Dũng đưa cho Tần Minh ánh mắt ‘hiểu rồi’, cười hihi nói: “Yên tâm đi anh Minh, em hiểu, hôm nay tan học vẫn là quán net Thành Nam, chỗ cũ đúng không.” 

Diệp An trừng mắt nhìn Tiết Tiểu Dũng một cái, giọng điệu không có ý tốt nói: “Tiết Tiểu Dũng, cậu có thể tự mình đi, đừng lôi kéo Tần Minh, nếu không tớ báo cho cô biết cậu lên mạng.” 

A đây… Tiết Tiểu Dũng bối rối. Đúng là oan uổng mà, rõ ràng mỗi lần đều là anh Minh đưa tớ đi. Nhưng mà, tình thế mạnh hơn người, cậu ta cũng không dám nói lại. Tần Minh cười một tiếng, lắc lắc đầu bất lực, lại cúi đầu xuống, chăm chú đọc sách toán. 

“Tần Minh, bên ngoài có người tìm cậu.” Lúc Tần Minh đang đọc sách, Hạ Lan bước đến. 

Tần Minh có chút ngờ vực, bỏ quyển sách đang cầm trên tay xuống, quay đầu sang hỏi: “là ai tìm tôi vậy?” 

Lời vừa dứt, từ ngoài cửa có một cô gái ăn mặc tươi sáng bước vào, cao tầm 1m65, dáng người không cao lắm, nhìn phong cách có vẻ nhẹ nhàng đáng yêu. Cô gái này mặc một chiếc váy dài liền thân in hoạ tiết ngọt ngào, gương mặt tinh xảo, trên môi còn bôi một lớp son tươi tắn, trông có vẻ như là một cô gái tinh tế. 

Sau khi Mạc Vũ Đồng nhìn thấy Tần Minh hai mắt lập tức sáng lên như nhìn thấy thịt Đường Tăng vậy, mỉm cười chạy đến: “Anh Tần Minh, là em tìm anh.” 

“Mạc Vũ Đồng?” Tần Minh sững sờ, dựa vào trí nhớ trong đầu mới có thể nhận ra thân phận của nữ sinh trước mặt. Mạc Vũ Đồng, lớp 11-3, là học muội của Tần Minh. 

Tuy cô gái nhỏ này không xinh đẹp bằng Diệp An những cũng được coi là một cô gái xinh đẹp. Nếu như nói Diệp An có tính cách dịu dàng thì Mạc Vũ Đồng này hoàn toàn là một tiểu loli. Mà còn là một tiểu loli vừa giàu vừa xinh đẹp. 

Tần Minh không biết nhiều về gia cảnh của cô nhưng được nghe các bạn học của mình kể lại. Nhà Mạc Vũ Đồng có thể coi là đứng thứ nhất thứ hai ở Tô Bắc, hình như cha cô là một doanh nhân lớn ở Tô Bắc, cụ thể làm gì thì không nhiều người biết, cũng không hỏi nhiều. Nhưng trong trường từng có người thấy tài xế nhà Mạc Vũ Đồng đưa cô đến trường bằng chiếc xe sang trọng mấy trăm vạn, mà nhãn hiệu xe có 5 chữ. Điều này cũng khiến nhiều người nuôi mơ mộng xa vời. 

Là ngôi trường tốt nhất ở Tô Bắc, người có thể đến đây học đều là những người có tiền, nhưng so với Mạc Vũ Đồng vẫn có một khoảng cách. Vả lại, thêm cả ngoại hình của cô thì những nam sinh theo đuổi cô cũng không kém Diệp An. 

Nhưng không biết vì sao, mặc dù có rất nhiều người theo đuổi Mạc Vũ Đồng nhưng cô bé này lại cứ đặc biệt yêu thích Tần Minh. 

Từ hội thể thao lớp 11 đó, Mạc Vũ Đồng liền nhìn trúng Tần Minh. Từ hôm đó, cô liền tìm mọi cách tiếp xúc gần gũi với Tần Minh, lúc thì tặng đồ ăn, khi thì tặng nước uống. Nhưng có vẻ Tần Minh không có hứng thú với cô, vẫn luôn cố gắng cách xa cô. 

Yêu đương? 

Yêu cái búa ấy! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!