Lọc Truyện

Chuyện tình cảm của Tư Hạ và Ảnh Quân đã được lan truyền cho hết thảy trên dưới Thiên Phong, trong và ngoài nước, trụ sở chính hay chi nhánh lớn nhỏ đều biết hết.

Có rất nhiều phiên bản về câu chuyện tình yêu này, đi đâu cũng nghe người ta bàn tán xôn xao. Có một số người thiện ý thì rất ngưỡng mộ Tư Hạ và Ảnh Quân, nói cả hai là trời sinh một cặp, là vừa gặp đã yêu, cô còn vì anh mà không ngừng cố gắng, vừa rồi còn thành công dự án lớn. Có người ác ý và ganh ghét thì truyền nhau rằng Tư Hạ là hồ ly câu dẫn Ảnh Quân, là thư ký nhỏ nhoi mà học đòi trèo cao, ỷ có chút nhan sắc bò được lên giường chủ tịch, để đổi lấy lợi lộc trong công việc, hoàn toàn không công nhận năng lực làm việc của cô.

Đối diện với mấy lời khó nghe này, Tư Hạ không quá quan tâm đến. Cô đã biết trước một khi công khai sẽ có những việc thế này, có người thích, thì cũng sẽ có người ghét, mà cô biết số người ghét và đố kỵ với cô thậm chí còn nhiều hơn kìa.

Ai mà chẳng ao ước được trở thành người phụ nữ của Vương tổng Vương Ảnh Quân. Đùng một cái, liền có một cô thư ký nào đó vừa vào làm không bao lâu liền hớt tay trên, mấy cô gái có tham vọng kia làm sao mà cam lòng được.

Mặc kệ bọn họ, cô cứ hiên ngang thế đấy, cho bọn họ tức chết. Vương Ảnh Quân là của cô đấy, là bạn trai của cô, là người đàn ông của Tư Hạ cô. Anh còn công khai yêu thương chiều chuộng cô trước mặt mọi người, ai không phục nữa thì cũng… phải phục thôi. Nếu không, có thể làm gì cô được à?

Nhưng mà mọi chuyện không chỉ dừng lại ở việc người của Thiên Phong biết tin, mà báo chí cũng đã vào cuộc luôn rồi. Nguyên nhân là do Ảnh Quân đã chính tay đăng tải một bức ảnh của anh và cô lên, coi như anh đã chính thức lên tiếng thừa nhận. Mạng xã hội lập tức bùng nổ với tin tức chấn động này. Cô và anh bây giờ nổi tiếng rồi, khắp nơi đều là tin tức hai người đang quen nhau, còn có những hình ảnh tay nắm tay, hôn nhau thân mật nữa chứ. Tài khoản của cô cũng có lượt người theo dõi tăng lên chóng mặt, còn có rất nhiều lượt bình luận và chia sẻ.

Có rất nhiều bài báo, tiêu đề rất hot. Nào là: “Người phụ nữ bí ẩn của Vương tổng”, “Vương tổng Thiên Phong, là yêu thật hay chỉ hứng thú nhất thời?”. Có một tiêu đề Tư Hạ thấy khá thú vị: “Chuyện tình ngọt ngào lãng mạn của chủ tịch và cô thư ký xinh đẹp”. Bài báo này vẽ lên một câu chuyện tình yêu của anh và cô đầy ngọt ngào, đáng ngưỡng mộ y như đã chứng kiến tận mắt quá trình yêu đương của hai người vậy.

Tư Hạ bật cười, báo chí bây giờ cũng hay thật, bịa chuyện giống y như thật luôn. Duy chỉ có việc Tư Hạ thắc mắc là phản ứng của mọi người. Tất cả đều là những bình luận tốt đẹp, chúc mừng, ngưỡng mộ, cả mấy bài báo cũng đều có nội dung tốt đẹp, không hề có lấy một câu chửi rủa, mắng mỏ Tư Hạ là đồ trèo cao, đồ thư ký chuyên đi quyến rũ chủ tịch hay thậm chí nói cô không xứng với anh cũng không có.

Theo đúng lẽ thường, sẽ có rất nhiều người nhào vào cấu xé cô rồi. Vương Ảnh Quân là ai cơ chứ? Còn cô hiện tại trong mắt mọi người chỉ là cô thư ký nhỏ nhoi bình thường. Bên cạnh anh, chẳng phải là mơ mộng hão huyền sao?

Nhưng rồi cô liền hiểu ra, đương nhiên là có sự nhúng tay của anh rồi. Anh đã tự mình đăng một bài đăng, ngữ khí cũng rất nhẹ nhàng, nhưng đầy tính cảnh cáo. Ngay tức khắc, ai có não và còn muốn sống tiếp, chắc chắn sẽ không dám có nửa lời chửi mắng cô.

Cái miệng nhỏ xinh xắn nở một nụ cười đầy ngọt ngào. Có anh thật đúng là tốt. Anh luôn bảo vệ cô, không để cô chịu thương tổn nào. Chẳng trách nhiều năm như vậy, cô vẫn một mực yêu anh, đó là vì cô có mắt nhìn người.

Nhưng mà nhiêu đó đã là gì, còn có chuyện khiến cô bất ngờ hơn kìa. Đồng nghiệp ở phòng nhân sự của cô, đã kể lại cho cô nghe việc mấy nhân viên hôm trước dám đi nói xấu cô, lan truyền tin đồn không tốt về cô, đã bị anh cho nghỉ việc hết, đồng thời còn mượn bọn họ để cảnh cáo hết thảy nhân viên Thiên Phong, rằng nếu muốn kết cục như vậy cứ việc hé nửa lời nói xấu cô. Đương nhiên, những kẻ thức thời biết điều mà ngậm chặt miệng, dù sao đó cũng là chuyện của sếp lớn, không đến lượt họ bình phẩm vào.

Kể xong, cô đồng nghiệp đó còn không nhịn được mà nói mấy câu.

- Tư Hạ à, chị thật sự ngưỡng mộ em chết được. Sao lại có người đàn ông tuyệt vời như Vương tổng vậy chứ? Trước đây đúng là chị mù rồi, mới nói Vương tổng lạnh lùng… thậm chí… còn… còn nghe mấy tin đồn anh ấy không thích con gái… Còn không phải mấy cô gái đó không phải là em hay sao!

Tư Hạ nghe xong, cảm thấy có dòng nước ấm chảy dọc cơ thể. Người đàn ông của cô đương nhiên là tốt rồi! Nhưng mà… cái gì mà không thích con gái chứ? Ha ha thì ra còn có tin đồn này nữa sao? Xin lỗi nhưng mà… cười chết cô mất thôi!

À mà khoan đã, gượng đã… Không lẽ đúng như họ nói ta? Dù trước đây anh cũng từng quen bạn gái, nhưng mà đã lâu vậy rồi anh cũng không yêu đương nữa mà chỉ chơi với mấy người đàn ông. Liệu anh có lệch lạc giới tính đi không? Có lẽ nào là thật sự… cho nên mới lấy cô làm bia chắn? Nghĩ lại mấy lần ở chung với nhau trước đây, thậm chí còn rơi vào tình trạng ám muội, vậy mà anh cuối cùng cũng không đụng vào cô nha! Có lẽ nào… Không… không… làm sao có chuyện đó được cơ chứ? Anh rõ ràng đẹp trai phong độ như vậy cơ mà! Nghĩ nhiều rồi, nhất định là cô nghĩ nhiều rồi!

Tư Hạ gạt bỏ mấy suy nghĩ sai trái trong đầu, liền đến phòng chủ tịch để tìm Ảnh Quân. Anh làm nhiều chuyện cho cô như vậy, cô không biết ơn anh thì thôi, còn ở đó nghĩ ngợi lung tung.

Cô vừa bước vào, đã lập tức tiến đến chỗ anh đang ngồi, chẳng nói chẳng rằng mà hôn lên môi anh một cái.

Anh không ngờ cô lại tự nhiên hành động như vậy, ngẩn ra một hồi mới bình tĩnh lại được.

- Sao vậy, ban ngày ban mặt muốn đến cướp sắc à?

Cô cười rộ lên, cái này sao nghe ngược ngạo quá vậy. Thôi không sao, cô làm lưu manh một lần vậy.

- Đúng vậy, thì sao nào?

Môi mỏng khẽ nhếch lên, anh kéo tay cô, để cô ngồi lên đùi mình. Anh nhìn cô thật kỹ, quỷ nhỏ này hôm nay có chuyện gì vui hay sao, lại đột nhiên chủ động như vậy.

Hôm nay cô đúng là bạo dạn hơn ngày thường, cô còn dám ngồi trên người anh thế này, tay còn vòng qua cổ anh. Làm đến thế này, đương nhiên là cô đã khóa cửa nẻo kỹ lưỡng hết rồi. Cô là muốn cảm ơn anh, cũng là thử xem anh có… hỏng không ha ha…

- Hôm nay em lạ thật đấy, không sợ bị người khác phát hiện chúng ta làm chuyện mờ ám à?

- Không sợ, em đã kiểm tra cửa kỹ rồi, em cũng là muốn… cảm ơn chú đã bảo vệ em!

Ảnh Quân cuối cùng cũng hiểu, cô nhóc này là muốn làm gì. Thì ra là cảm động anh chuyện anh ra mặt không để người khác ức hiếp cô à. Thật đúng là ngốc, chuyện này là chuyện anh đương nhiên phải làm, có gì mà phải cảm động hay cảm ơn?

Kỳ lạ thật, sao anh cảm thấy hôm nay cô đặc biệt hấp dẫn. Lại đối diện với đôi mắt long lanh to tròn đang nhìn mình khiến anh có chút tê dại. Cả hai còn đang trong tình thế này, anh đột nhiên sợ… mình không kiềm chế được.

Nhưng mà đôi môi đỏ mọng như quả cherry kia, anh thật sự muốn nếm lấy. Anh liền ghì chặt cô vào lòng mình, không một động tác thừa phủ xuống môi cô, lại chiếm đóng bên trong, tìm kiếm lưỡi cô mà khuấy đảo.

Tư Hạ lim dim mắt, tay vô thức siết chặt cổ anh hơn, cũng nhẹ nhàng phối hợp với nụ hôn của anh. Cô phát hiện, dần dần, cô không có cách nào thoát ra được ma lực của anh nữa rồi.

Cả hai dây dưa một lúc lâu, cộng thêm việc cô cứ cựa quậy làm cho cả người anh cứ như có điện xẹt, anh vội buông cô ra, nếu còn tiếp tục e là chút nữa anh cũng không cần biết đây là đâu mà đè cô ra ăn cho sạch sẽ. Anh gục mặt lên vai cô thở hổn hển, cố gắng kiềm chế bản thân.

- Ngồi yên, đừng động đậy lung tung… Nếu không, anh không biết mình sẽ làm gì đâu!

Tư Hạ dĩ nhiên hiểu ý anh là gì, lại cảm giác được sự thay đổi trên cơ thể anh, lập tức ngoan ngoãn ngồi im, không dám cử động lung tung, gương mặt nhỏ nhắn cũng dần đỏ lên.

Nhưng mà với nụ hôn cuồng nhiệt kia, cộng với phản ứng này, chứng tỏ một điều anh hoàn toàn bình thường nha! Tất cả chỉ là tin đồn nhảm hết!

- Chú… chú… ổn chứ? – Cô ngượng ngùng hỏi.

- Em nghĩ xem? Sớm muộn gì anh cũng bị em hại chết!

- Sao… sao lại hại chết?

- Còn không phải sao? Nhịn đến hỏng luôn!

- …

Anh hít một hơi thật sâu, cũng dần bình tĩnh lại. Vẻ mặt lại có một chút phong lưu và gian manh.

- Lần sau có cảm ơn, thì cảm ơn trên giường đi! Thế này cũng chẳng có thành ý gì cả!

- …

Lưu manh! Vô sỉ! Tư Hạ một lần nữa, mạnh mẽ tuyên bố, người đàn ông này hoàn – toàn – bình – thường!

Cô buông anh ra, vội đứng lên, xấu hổ không dám nhìn anh, thông báo nhanh cho anh lịch trình hôm nay rồi đánh bài chuồn.

Cô càng ngày càng bị anh dạy hư rồi. Sao mấy chuyện thế này anh lại có thể trơn tru nói ra như không có gì vậy chứ!

Anh nhìn cái cô gái da mặt mỏng đi thẳng một mạch ra ngoài không dám nhìn lại mà bật cười. Mới có tí xíu đã bị dọa sợ rồi! Nhóc con này, sao tự dưng anh lại muốn nhuộm đen cô vậy chứ! À nhưng trước mắt anh phải hạ hỏa cho mình đã! Nghĩ là làm liền, anh nhanh chân chạy vào nhà tắm xả nước lạnh.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!