Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Chờ Đến Khi Gặp Được Em

14.

Tôi sau khi giả chết hạ màn…

Đã sống cuộc sống của một phú bà độc thân mà tất cả phụ nữ mong muốn.

Nhận được tiền, tôi lập tức mua một chiếc du thuyền, quyết định đi một vòng Thái Bình Dương.

Đồng thời còn dựa theo ước định lúc trước, bao nuôi trai trẻ mười năm.

Trai trẻ là diễn viên quần chúng trong đám cướp bị tôi kéo đến đêm hôm đó, cậu nhóc đưa champagne cho tôi, lo lắng nói: “Anh Tưởng sẽ không tìm được đến đây đó chứ?”

Tôi nhấp một ngụm champagne, hơi nheo mắt lại an ủi: “Yên tâm đi, chúng ta đã chạy đến tận Thái Bình Dương rồi, cho dù Tưởng Mộ Thừa có lợi hại đến đâu thì anh ta cũng không tìm thấy chúng ta đâu…”

Một tiếng “ầm” vang lên khiến tôi ngã xuống ghế.

Tôi ném kính râm ra, hốt hoảng đánh giá xung quanh: “Xảy ra chuyện gì vậy, du thuyền đâm vào đá ngầm sao?”

Trai trẻ cẩn thận nhắc nhở tôi: “Anh, anh Tưởng đuổi đến rồi.”

Tôi nhìn theo phía ngón tay cậu ấy.

Tưởng Mộ Thừa đứng trên một du thuyền khác nhìn tôi.

Nhìn đến mức sống lưng tôi phát lạnh.

[Cmn, Tưởng Mộ Thừa đuổi đến thật rồi.]

[Chắc là giả đúng không, rõ ràng mình đã “chết”, chẳng lẽ Đan Y Y làm lộ hành tung của mình?]

Du thuyền bị đâm thủng, Tưởng Mộ Thừa nắm lấy cánh tay tôi, cưỡng ép kéo tôi về.

Hai ngày đi đường, anh không nói với tôi lấy một lời.

Từ đầu đến chân đều trong trạng thái bùng nổ khiến tôi trốn ở trong góc, không dám nói gì.

Trong lòng không ngừng suy nghĩ cách cứu bản thân.

[Hay là mình không nhận mình là Giản Dao mà là một người xa lạ có khuôn mặt giống Giản Dao?]

[Mặc kệ, trước tiên cứ làm như không quen đi đã.]

Tôi liếm đôi môi khô khốc, vừa định lên tiếng thì bị Tưởng Mộ Thừa ngắt lời: “Em đang chuẩn bị nói mình không phải Giản Dao, còn định giả vờ như không biết anh?”

[Cmn, sao anh ta lại biết?]

Tưởng Mộ Thừa nhìn tôi chằm chằm, cười lạnh nói: “Thật ra nửa năm trước, sau tai nạn xe cộ, anh có thuật đọc tâm với em.”

“Còn nữa… Bây giờ em lập tức dừng mấy lời mắng mỏ thô tục trong lòng em lại cho anh!”

Tôi không tin, thử ở trong lòng mắng thêm câu nữa:

[Tưởng Mộ Thừa là đồ trà xanh.]

Anh đen mặt đấm thẳng lên bàn, nghiến răng nói: “Anh đã nói, đừng mắng anh trong lòng!”

15.

Toang rồi, toang thật rồi.

Ai có thể nói cho tôi biết, vì sao một tổng giám đốc bá đạo không có gì khác biệt trong sách lại có thuật đọc tâm sau một trận tai nạn không?

Hơn nữa còn xấu tính nghe lén nửa năm tôi nói thầm trong lòng nữa?

Như vậy có nghĩa là, mấy câu như tôi nói anh là tra nam, là tên chó, anh đều nghe thấy hết.

Khó trách kịch bản này càng đi càng lệch.

Đúng là suy nghĩ tỉ mỉ đến đáng sợ.

Tưởng Mộ Thừa chăm chú nhìn tôi, tôi sợ anh nghe được tiếng lòng nên bắt đầu ngâm nga: [Quạc quạc quạc, bài hát vang tận trời, lông trắng bồng bềnh trên mặt nước xanh, hồng môn khuấy động sóng trong veo.]

Ngâm nga xong tôi lại lặp lại.

Cho đến lần thứ ba mươi chín, Tưởng Mộ Thừa không chịu được nữa.

Anh đi lên trước, vây tôi lại giữa mình và bức tường, tức giận chất vấn: “Tại sao em lại muốn lừa anh? Vì sao em lại muốn rời khỏi anh như vậy?”

[Quạc quạc quạc, bài hát vang tận trời, lông trắng…]

“Đủ rồi Giản Dao!”

Tôi chớp mắt, vẻ mặt vô tôi: “Nhưng kịch bản trong sách là như vậy, em nên sớm xuống sân mới đúng… Hơn nữa Đan Y Y định sẵn là người anh yêu, em chỉ là một nữ phụ độc ác, sao có thể đi giành đàn ông với nữ chính được?”

Tưởng Mộ Thừa tức đến mức trán nổi đầy gân xanh: “Anh mặc kệ đây là trong sách hay thế giới thực, người anh thích là em, không phải Đan Y Y.”

“Nhưng…”

“Không nhưng nhị gì hết, cho dù trời có sập thì cũng có anh chống cho em. Tỏ tình mạnh mẽ như anh thế này có phải tốt hơn không.”

Tưởng Mộ Thừa chậm rãi buông tôi ra, quay đầu lại.

Đan Y Y mặc đồ trắng đứng trước cửa.

Sắc mặt cô ta trắng bệch, phản ứng đầu tiên chính là đi chụp nồi cho người khác: “A Thừa, anh nghe em giải thích… Chuyện giả chết không phải là ý của em, người đứng sau là…”

“Tôi biết người lên kế hoạch không phải cô.”

Khóe miệng Đan Y Y cứng đờ: “Nhưng anh vẫn trách em, đúng không?”

“Tôi không trách cô.” Tưởng Mộ Thừa châm một điếu thuốc, khói cũng không che được sự mệt mỏi trong mắt anh: “Đan Y Y, cô vẫn không hiểu vì sao chúng ta chia tay sao?”

16.

“Từ nửa năm trước, tôi xảy ra tai nạn xe cộ, có thuật đọc tâm với Giản Dao, cũng đúng lúc đó tôi biết mình chỉ là một nhân vật hư cấu trong sách.”

“Mục đích tôi được tạo ra là vì tìm hiểu và yêu đương với cô.”

“Từ khi sinh ra, cuộc sống tôi đã được sắp xếp mọi thứ.”

“Thật ra tôi không để ý đến những thứ này, tôi để ý là cô… Đan Y Y.”

“Tôi nghe được mục đích cô ra nước ngoài học từ chỗ Giản Dao, là vì cô muốn có thời gian đi tìm hiểu người khác.”

“Lúc đầu tôi còn không tin, cho đến khi tôi ra nước ngoài tìm cô.”

“Tôi thấy cô dùng cách giống nhau, thủ đoạn giống nhau đi tìm hiểu hết người này đến người khác giống tôi.”

“Cô vui vẻ như vậy, thoải mái như thế.”

“Hoàn toàn ném tôi ra sau lưng.”

Đan Y Y luống cuống, cô ta vội vàng giải thích: “A Thừa, chuyện không phải như anh nghĩ đâu. Em đối xử với họ không giống anh. Em thật sự yêu anh…”

Tưởng Mộ Thừa cười, dùng sức dập tắt thuốc lá.

“Tôi thừa nhận tôi từng rất thích cô, nhưng cũng chỉ là đã từng. Cô đi đi, đừng bao giờ quay về nữa.”

“A Thừa…”

Nhân lúc hai người này dây dưa, tôi ở trong lòng phát điên.

[A a a! Hóa ra là như vậy, là mình gián tiếp khiến tình tiết chệch hướng.]

[Nam nữ chính chia tay, thế giới trong sách không phải sẽ sụp đổ đấy chứ, tôi sẽ không bị xóa bỏ đấy chứ!]

Tôi sợ hãi xoa cánh tay nổi da gà của mình.

Tôi nhìn Đan Y Y vô tình nói một câu: “Được, em đi. Tưởng Mộ Thừa, anh đừng có hối hận.”

Sau đó quay người rời đi.

Tôi luống cuống, muốn nhân cơ hội chạy đi nhưng lại bị Tưởng Mộ Thừa túm lại.

Tôi theo phản xạ ngâm nga trong lòng: [Quạc quạc quạc…]

Anh dịu dàng nâng khuôn mặt tôi lên, thấp giọng cảnh cáo: “Vợ, đời này em đừng mơ thoát khỏi anh.”

17. Ngoại truyện

Đan Y Y đúng là chưa từng xuất hiện trước mặt chúng tôi nữa.

Tôi vẫn luôn lo lắng nhiệm vụ nữ phụ độc ác của mình thất bại, sau đó sẽ bị thế giới này xóa bỏ.

Nhưng tôi chờ tới chờ lui, chờ đến khi sinh xong con, con đi học mẫu giáo, tiểu học, trung học cũng không có gì xảy ra.

Tưởng Mộ Thừa rời khỏi giới giải trí, đưa tôi hoàn thành giấc mộng đi ngao du Thái Bình Dương.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!