Lọc Truyện

Chiến vương ở rể - Tiêu Hào

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Trên bãi cỏ có một người phụ nữ đang mặc quần áo luyện công đang luyện võ, bên cạnh là một ông lão mặc đường trang đang ngồi trên bãi cỏ, chỉ điểm cho cô gái.
Cô gái kia khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm, tóc tết đuôi ngựa, dung mạo thanh tú, dáng người cao gây, ngũ quan tỉnh xáo, không thua gì Liễu Nguyệt Hàn. Với cả, trên người cô còn mang theo mấy phần hiện ngang.
Sở dĩ Tiêu Hào bị hấp dẫn cũng không phải là vẻ đẹp của cô gái mà là quyền pháp của cô ấy.
Bộ quyền pháp này là ba năm trước Tiêu Hào tự sáng tạo ra dạy cho đặc công Long tổ của Kỳ Hạ.
Đương nhiên, bộ quyền pháp này dựa trên cơ sở sáng tạo của "Long quyền", Long quyền chỉ công không thủ, lấy công làm thủ, uy lực to lớn.
Lực bạo phát của Long quyền cực mạnh, nhưng gặp được cao thủ chân chính, giết địch một nghin sẽ tự tổn thương tâm trầm, cũng tạo ra tổn thương lớn đối với bản thân, là loại quyền pháp đại khai dai hop. Với lại yêu cầu của Long quyền với thể lực cực cao, không thích hợp cho con gái luyện.
Long quyền thế nhưng là bí kỹ Long tổ, tuyệt không truyền cho người ngoài, đề phòng gián điệp nước khác đánh cấp.
Ở chỗ này, vậy mà Tiêu Hào lại thấy được có người luyện Long quyền!
Còn có một loại tình huống, người của Long tổ về hưu, trải qua phê chuẩn của quốc gia có thể truyền Long quyền cho thế hệ sau Nhưng thế hệ sau nhất định phải tham gia quân đội, đồng thời không truyền cho người bên ngoài.
Lúc cô gái đánh quyền, vừa đẹp lại có lực, uy thế hừng hực, với cả, trong quyền còn có hơi thở của người luyện võ, nhưng Tiêu Hào phát hiện, chiêu thức cô ấy luyền, quyền pháp đánh ra rất phóng khoảng, nhưng tinh thực chiến không cao. Long quyền chia làm chín kiểu, thiên biến vạn hoa, mà cô ấy đánh ra dường như toàn bộ chiêu thức cố định, không có đạt tới ý cảnh mà Long quyền cần
Chẳng lẽ là học trộm của ai? Đảng thành dạng này còn kém như vậy, thôi được rồi, mặc kệ đi. Liễu Nguyệt Hân nhìn Tiêu Hào nhìn chăm chăm người phụ nữ khác, lại còn không rời mắt, thi cả giận nói: "Tiêu Hào, anh tới mua thuốc, hay tới ngắm gái đẹp?"
Tiêu Hào cười, lắc đầu nhìn về phía cô gái đang luyện võ: "Anh không nhìn được, đánh quá kém, cũng không có gì mà nhìn, chúng ta đi thôi.
Nhưng mà động tác gật gù đắc ý cùng với ánh mắt ghét bỏ, và cả những lời kia đều bị cô gái nghe được
Mặc dù Tiêu Hào nói rất nhỏ, nhưng vẫn bị nghe thấy
Thật ra, ông lão và cô gái kia đã sớm phát hiện ra hai người họ quan sát bọn họ đánh quyền. "Đứng lại!" Cô gái nghe được lời đánh giá của Tiêu Hào đối với quyền pháp của mình, trong lòng cực kỳ khó chịu, bước nhanh tới, chặn lại trước mặt Tiêu Hào và Liễu Nguyên Hãn. Đọc truyện mới nhất tại Truy ện88.net
Liễu Nguyệt Hân nói: "Cô gái này, có chuyện gì không?"
Vẻ mặt cô gái trở nên lạnh lùng: "Tôi hỏi anh này, vừa rồi anh nói quyền pháp của tôi kém?" "Anh biết về quyền pháp sao?" "Không biết thì đừng có nói hươu nói vượn "
Tôi không hiểu? Bộ quyền pháp này là do tôi sáng tạo ra đây sao tôi lại không hiểu được?
Võ học trong thiên hạ, tám chín phần mười đều hiểu Tôi thân là Nam Đế, là vương giả, không gì là không biết hết
Lúc đầu, Tiêu Hào thấy có người đánh Long quyền thì muốn truy cứu, nhưng thấy đối phương đánh kém như vậy, không có chút dáng vẻ nào của Long quyền, nên bỏ qua.
Tiêu Hảo không muốn lăng phí thời gian ở đây "Xin lỗi, đúng là tôi không hiểu, quấy rầy rồi. "Anh tưởng là xin lỗi thì có thể đi à?" Cô gái lạnh mặt đuổi theo không tha: "Tôi đang luyện Long quyền đây? Anh có biết Long quyền là gì không? Long quyền chính là đại diện cho võ họ Kỳ Hạt "Long quyền, là do một vị cao nhận tiền bối sáng tạo ra, vị cao nhân này xưng là Nam Đế bảo vệ biên cương mấy năm, giết địch vô số, mới sáng tạo ra Long quyền đại diện cho tinh thần khí thế như rồng hồ của Kỳ Hạ ta!" "Anh nói Long quyền kém chính là sỉ nhục Long Quyền, sỉ nhục tổ quốc. Tiêu Hào khẽ giật mình, vậy mà cô từng nghe tới danh tiếng của Nam Để? Chẳng lẽ cô gái này từng tham gia quân ngũ? Hay là trong gia tộc có người có chức vị cao?
Nếu như Tiêu Hào nghe được những người khác nói Long Quyền kém, nhất định sẽ không bỏ qua cho đối phương, Long quyền là quân hồn của Kỳ Hạ.
Vấn đề là, những người khác khôn có tư cách bình luận, còn Tiêu Hào thì có
Tiêu Hào mim cười đầy hứng thú "Vậy cô muốn thế nào?" "Anh còn cười?" Cô gái càng thêm tức giận: "Bây giờ, anh thành công chọc giận tôi rồi đấy!" “Anh quỳ xuống, nhận lỗi với Nam Đết"
Sắc mặt Tiêu Hào trở nên kỳ di, tôi chính là Nam Đế, lại bắt tôi quỳ xuống tự xin lỗi bản thân a?
Cô gái trước mặt kiêu ngạo, lại hùng hổ dọa người, Liễu Nguyệt Hân không chịu nổi, lạnh mặt: "Cô bé, đã xin lỗi cô rồi thì nên biết bao dung độ lượng"
Ông lão kia lúc này liên lên tiếng: "Chanh Kỳ, được rồi, người ta đã nói xin lỗi rồi, con trở về đi
Tiêu Hào cười nói: "Cô bé, nghe chưa, ông nội cô gọi cô đấy, đừng ở chỗ này làm loạn nữa." Mời bạn đọc truyện tại Truyện88 .net
Tiêu Hào kéo Liễu Nguyệt Hân đi, nhưng cô gái kia lại chặn đường đi của hai người. "Xin lỗi!" Cô gái ra vẻ không thể bỏ qua.
Tiêu Hào lạnh giọng nói: "Xin lỗi đã nói rồi, không nói lại lần hai." Cô gái vẫn không buông tha "Vừa rồi anh làm ra vẻ ghét bỏ và khinh thường, sau đó nói tôi đánh kém, đây là sự sỉ nhục đối với toil
Tôi học Long Quyền ba năm, đánh rất nhiều cao thủ phải bỏ trên đất, không có bất kỳ người nào nói quyền pháp của tôi kém ca!" "Tôi đi tới đâu đều được người người tán dương, còn anh, anh dựa vào cái gì mà nói tôi kém!"
Thì ra là lòng tự trọng bị tổng thương, người khen ngợi cô căn bản cũng không hiểu long quyền. Liễu Nguyệt Hân không muốn ở chỗ này tiếp tục dây dưa, nói: "Cô gái này, nếu cô không phục thi so với Tiêu Hào một lần đi, nếu có thua thì lập tức nhường đường, được chứ?"
Liễu Nguyệt Hân biết Tiêu Hào lợi hại cho nên mới nói như vậy. Ông lão mặc đường trang lên tiếng: "Chanh Kỳ, nếu cậu đây đã đánh giá quyền pháp của con, cô gái này lại yêu cầu tỷ thí, vậy các người thử bàn một chút, chỉ điểm cho cậu đây."
Ông già cực kỳ tự tin với võ nghệ của cháu gái mình nên mới bảo chỉ điểm Tiêu Hào. "Vâng ông nội." Cô gái chỉ chờ câu nói này. "Bây giờ tôi sẽ dùng Long quyền đánh với anh, đến lúc đó đánh anh bị thương thì cũng đừng trách tôi. Tiêu Hào không nhịn được bật cười.
Dùng quyền pháp mà tôi sáng tạo ra để đánh thương tôi? Có lấy đầu ra tự tin vậy?
Tiêu Hào cảm giác cô gái xinh đẹp trước mặt này thật đáng yêu. Cho dù tôi đứng đây không đánh trả, để cho cô đánh thì có cũng không tổn thương tôi được.
Gặp nhau cũng coi như có duyên, thấy cô bảo vệ long quyền như vậy, tôi sẽ dạy cho cô một chút.
Cô gái làm xong tư thế chuẩn bị ra tay, bảy xong chiều thứ nhất của long quyền. "Ra tay đi, anh sợ sao?" Cô gái thấy Tiêu Hào không ra tay thì hỏi.
Nếu Tiêu Hào thực sự dùng long quyền ra tay, đối phương không chết cũng bị thương.
Tiêu Hào cười "Long quyền, long diệu cửu thiên, thần long vẫy đuôi, chín hợp làm một, đây là ba cầu khẩu quyết quan trọng. "Ba ba là chín, chín chín tám mốt, cũng chính là thiên biến vạn hóa cơ bản trong long quyền." "Tôi chọn đánh một bộ trong long quyền, tự cô nhìn, nhìn cho kỹ, tôi chỉ đánh một lần thôi."
Cô gái nghe vậy, sắc mặt lập tức thay đổi.
Mà ông lão kia đột ngột đứng lên, không dám tin nói: "Cậu rốt cuộc là ai? Sao cậu lại biết khẩn quyết của long quyền?

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!