Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

"Hừ, ông Triệu này, một trăm triệu mà muốn mua được một miếng Tổ Mẫu Lục lớn như vậy, ông đang mơ tưởng hão huyền đấy à", ngay sau đó có người đứng lên giễu cợt.

"Người anh em này, tôi trả một trăm năm mươi triệu", người này lập tức đưa ra một cái giá khiến ai cũng ngạc nhiên.

Đám người vây xung quanh đều như hóa đá, miếng Phỉ Thúy Mắt Tím khi nãy đã đủ giá trị rồi, miếng Tổ Mẫu Lục này có cùng phẩm cấp với miếng Phỉ Thúy Mắt Tím, nhưng hơn ở chỗ miếng này to hơn.

"Thật ngại quá, miếng này không bán, tôi muốn giữ lại để chơi", Trần Thanh lắc đầu, từ chối mức giá bọn họ đưa ra.

Sao anh có thể bán nó chứ! Công ty vợ anh làm về châu báu, đá quý, sao anh có thể bán miếng Tổ Mẫu Lục cao cấp này cho người khác được.

Nếu như để vợ anh biết được, chẳng phải cô sẽ oán trách anh sao.

Nghe thấy Trần Thanh nói như vậy, tất cả những người ra giá lập tức ngừng lại, có thể thấy được chủ nhân của tảng đá này là người không thiếu tiền.

"Đến anh rồi đấy, Hứa mập, tôi lại muốn xem xem anh sẽ dùng cái gì để thắng được chúng tôi”, lúc này, Giang Tử Phong tỉnh táo lại sau nỗi mừng vui khôn xiết, nhìn Hứa Thiệu Phong và nói.

"Các người đừng có đắc ý, đợi đến khi tôi cắt hai tảng đá này ra, các người muốn khóc thì cũng không có chỗ để khóc đâu", Hứa Thiệu Phong nghiến răng, đích thân cố định, vẽ một đường lên đó rồi bắt đầu cắt.

Hắn cảm thấy mình sắp xong đời rồi, khi miếng Tổ Mẫu Lục này xuất hiện, trừ Đế Vương Lục ra thì còn thứ gì có thể đấu lại được nữa?

Trần Thanh cảm thấy Hứa Thiệu Phong có chút đáng thương, tảng đá này thật đúng là tảng đá oan gia, hy vọng vận may của hắn sẽ tốt hơn một chút.

Đúng vậy, tảng đá này chính là một tảng đá cược ngọc có nhiều vết nứt mà Hứa Thiệu Phong đã chọn, tuy rằng nó được đặt ở khu giá thấp nhưng giá trị của nó lại không hề thấp, bởi vì vẫn có thể đặt cược vào vết vỡ này của nó.

Đầu tiên, Hứa Thiệu Phong xử lý mấy cái vết nứt của nó, có điều hắn xử lý vô cùng cẩn thận.

Quả nhiên, sau khi xử lý hết vết nứt, ngọc thạch bên trong lộ ra nhưng tất cả đều vỡ vụn hết.

"Đây không phải là Đế Vương Lục đấy chứ!"

Sau khi mọi người nhìn thấy những mảnh vụn màu xanh biếc này thì tất cả đều kinh ngạc.

Chỉ xét riêng về chủng loại, miếng ngọc này chắc chắn thuộc loại Đế Vương Lục, đáng tiếc là đã bị vết nứt phá hỏng.

Nếu không, giá trị của miếng Đế Vương Lục này chắc chắn sẽ cao hơn rất nhiều so với miếng Phỉ Thúy Mắt Tím và Tổ Mẫu Lục kia.

Lúc này, hai mắt Hứa Thiệu Phong đỏ ngầu, hắn đã cược đúng, tảng đá này chính là Đế Vương Lục, nhưng lại bị vỡ mất rồi.

Vết nứt đáng chết!

Có điều Hứa Thiệu Phong lại không giống như trước đây, chưa mài hết đã vứt đi.

Mà hắn vẫn tiếp tục mài tảng đá này, nhưng, điều khiến hắn thất vọng chính là càng mài vào trong vẫn chỉ là vết nứt, hơn nữa nhìn màu sắc của mảnh vụn kia cũng sắp đạt đến chủng Thủy Tinh rồi.

Mọi người xung quanh nhìn Hứa Thiệu Phong với ánh mắt thương hại, tên này thật đúng là quá đáng thương.

Mài hai tảng đá, miếng nào cũng là đá oan gia thế này.

"Tôi không tin, nhất định sẽ có viên ngọc thạch không bị vết nứt phá hủy!", lúc này Hứa Thiệu Phong như kẻ điên phát cuồng, khởi động máy cắt đá tiếp tục cắt.

Cuối cùng, khi độ tinh khiết của mảnh vỡ bắt đầu chuyển Thủy Tinh chủng băng thì ảnh hưởng của vết nứt cũng kết thúc.

Tuy rằng vẫn còn một vài vết nứt, nhưng có thể nhìn thấy một miếng Phỉ Thúy hoàn chỉnh, không còn là những mảnh vụn nữa.

"Ha ha ... biết ngay mà, nhất định vẫn còn!", Hứa Thiệu Phong cười phá lên, quả nhiên, trời không phụ người có lòng, cuối cùng cũng đến lúc hắn có thể nở mày nở mặt rồi.

Trần Thanh thở dài một hơi, vốn dĩ còn đang hi vọng lại có thể lừa được Hứa Thiệu Phong thêm một lần nữa chứ, thật không ngờ, gã này lại không chịu thua, mài ra được một miếng Đế Vương Lục chủng băng này.

Miếng Đế Vương Lục chủng băng và Tổ Mẫu Lục chủng băng chính là thuộc về đá oan gia, không ngờ thật sự có thể gặp được.

"Đại ca, miếng Đế Vương Lục này giá bao nhiêu?", Giang Tử Phong nuốt một miếng nước bọt, hỏi.

"Còn phải xem độ lớn phần sau nó nữa, nhưng tảng đá này có vết nứt, giá trị của nó sẽ bị giảm đi. Có điều cho dù là bị giảm giá thì đó cũng là một miếng Đế Vương Lục, giá trị chắc chắn sẽ vô cùng cao".

Trần Thanh nói với vẻ chắc nịch.

Tuy rằng anh đã biết phần sau của tảng đá này trông như thế nào rồi nhưng cũng không thể nói ra được.

"Hứa mập, mau mài tiếp đi, để mọi người thấy được miếng Đế Vương Lục này trông như thế nào", Giang Tử Phong không tin tên Hứa Thiệu Phong này có thể vượt qua đại ca của mình, lại khiêu khích Hứa Thiệu Phong thêm lần nữa.

"Oắt con, cứ khiêu khích tiếp đi, lát nữa tôi xem các người còn có thể vênh váo như thế nào được nữa”, tâm trạng lúc này của Hứa Thiệu Phong vô cùng tốt, cũng chẳng thèm so đo với Giang Tử Phong.

Rất nhanh, hắn lại mang tảng đá kia ra mài tiếp.

"Đẹp thật đấy, không hổ là Đế Vương Lục!"

"Hôm nay thật đúng là được mở mang tầm mắt, chẳng những được nhìn thấy Tổ Mẫu Lục, còn được nhìn thấy Phỉ Thúy Mắt Tím và Đế Vương Lục quý hiếm nữa".

"Đáng tiếc quá, trên bề mặt miếng Đế Vương Lục có mấy đường nứt, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến giá trị của nó".

"Dù là như vậy, thì nó cũng chính là Đế Vương Lục đó".

Đây là một viên Phỉ Thúy to chừng bằng nắm tay trẻ sơ sinh, nhưng vẻ xanh biếc kia của nó lại khiến người ta cảm thấy tràn đầy nhiệt huyết.

"Đắc ý cái gì chứ? Lẽ nào anh quên mất mấy tảng đá này đều là của chúng tôi sao", Giang Tử Phong tạt cho hắn một gáo nước lạnh.

Hứa Thiệu Phong nghe mấy lời của Giang Tử Phong thì tức đến mức răng nghiến chặt lại.

Sao mình lại đồng ý đánh cuộc với bọn chúng chứ?

Đánh cuộc thế này hắn sắp thua thảm rồi.

Đám người vây quanh mới nhớ đến vụ đánh cuộc khi nãy, khiến cho ánh mắt mọi người nhìn Hứa Thiệu Phong giống như đang nhìn một tên ngốc vậy.

Thậm chí đến Hứa Thiệu Phong cũng cảm thấy bản thân mình như một tên ngốc.

"Đến lượt các người đấy, tôi đang muốn xem xem các người có thể cắt ra được viên đá như thế nào đây", Hứa Thiệu Phong nghiến răng nghiến lợi nói.

"Được, không thành vấn đề!", Trần Thanh gật đầu, sau đó mang tảng đá thứ hai ra.

Tảng đá này cũng chẳng phải là thứ gì khiến người khác kinh ngạc, thế nên, Trần Thanh cũng chẳng muốn đích thân đi cắt.

Anh vẽ ra mấy đường rồi đưa cho Giang Tử Phong cắt

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!