Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

“Aiyo, cũng mạnh miệng đó".

"Mạnh miệng thì sao nào. Đây là nơi mày có thể tự tung tự tác chắc?"

“Bọn tao ngăn mày đó. Tao muốn xem xem mày có thể làm gì được bọn tao".

Đám bảo vệ cảm thấy chuyện này quá dễ dàng, bọn họ chẳng thèm coi Trần Thanh ra gì.

Trong mắt bọn họ tràn ngập sự khinh thường.

Vì vậy bọn họ vừa nói vừa rút gậy cao su ra tuỳ tiện đập lên người Trần Thanh.

Trần Thanh thấy hành động đó của bọn họ cũng không hề nè tránh, ngược lại anh còn tiếp tục tiến lên phía trước một bước.

Rầm!

Trần Thanh vung một nắm đấm, tên bảo vệ đứng gần anh nhất trực tiếp bị đấm bay ra ngoài.

Ề!

Đám bảo vệ ngây người.

Bọn họ không ngờ được, Trần Thanh lại mạnh tới vậy.

Rầm! Rầm!

Đợi tới lúc bọn họ kịp hoàn hồn, Trần Thanh đã tiếp tục ra tay rồi.

Trần Thanh vung nắm đấm và đá một phát, ngay lập tức mấy tên bảo vệ đang chặn trước cửa đã bị anh đánh gục.

Sau Khi đánh gục đám bảo vệ, Trần Thanh bước nhanh về phía trước, sau đó đá mạnh về hướng cánh cửa câu lạc bộ đang đóng kín.

Ầm!

Cả cánh cửa lớn đổ rầm vào bên trong sau cú đá của Trần Thanh.

Lúc này bên trong sảnh chính của câu lạc bộ có không ít người, khung cảnh cũng có chút hỗn loạn.

Nhưng khi cánh cửa đồ rầm xuống, âm thanh lớn khiến mọi người giật mình, sau đó tất cả đều im bặt, đồng loạt nhìn về phía ngoài cửa.

Bọn họ trông thấy Trần Thanh đang chầm chậm tiến vào.

“Cửa lớn là nó đạp đổ sao?"

“Không phải chứ? Chỉ với sức một người như vậy sao có thể đạp đổ chứ?"

“Tôi cũng nghĩ vậy đó".

“Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa, nó dám tới đây gây sự thì chết chắc rồi".

“Đúng vậy!"

Đám người có mặt tại đó lộ ra một nụ cười nhạt.

Trong mắt bọn họ, Trần Thanh dám tới đây gây sự thì sẽ không còn sống được lâu nữa đâu.

Khắp Hải Nam chẳng có ai dám tới đây gây sự hết.

Trần Thanh bước vào, bên trong câu lạc bộ liền có một đám người nhào tới.

Bọn họ vừa xuất hiện đã vây kín xung quanh Trần Thanh.

“Tên nào to gan mà dám tới đây gây sự vậy?"

Đúng lúc này, từ trên tầng hai, một tên đầu trọc có hình xăm bọ cạp trên đầu bước xuống.

Tên đầu trọc vừa xuất hiện liền tươi cười nói với những vị khách phía dưới: "Mọi người không cần lo lắng, chuyện này sẽ được giải quyết nhanh thôi".

“Có anh Hạt ở đây, đương nhiên sẽ được giải quyết nhanh gọn rồi".

“Hehe. Không ngờ lại kinh động tới cả anh Hạt".

“Có kịch hay để xem rồi".

Những người có mặt ở đây khi vừa nhìn thấy tên đầu trọc xuất hiện, nụ cười trên khuôn mặt càng rõ ràng hơn.

Hạt Tử là người quản lý ở câu lạc bộ Giải trí Quốc tế này, trước đây là tên côn đồ khét tiếng ở Nam Hải, từng giết không ít người. Hơn nữa có không ít người đã nghe qua, Hạt Tử còn là một cao thủ. Bộ quyền pháp mà hắn luyện bá đạo vô cùng.

Lúc này, sự xuất hiện của Trần Thanh đã làm kinh động tới hắn, đám đông đều cảm thấy sắp có kịch hay để theo dõi rồi.

Hạt Tử tách đám đông ra, hắn đi tới phía trước, nhìn Trần Thanh một hồi rồi cười một cách mỉa mai: "Thằng nhãi, mày không biết đây là nơi mày không nên đến à?"

“Mày biết Diệp Thiên Phàm đang ở đâu không?"

Trần Thanh nhìn tên đầu trọc và hỏi.

“Tao biết", Hạt Tử cười nhẹ: "Nhưng tao không định nói cho mày. Hơn nữa, dù tao có nói cho mày biết thì cũng vô dụng thôi, mày không thể tới đó được đâu".

“Vậy sao?"

Trần Thanh ngẩng đầu nhìn tên đầu trọc.

Anh tiến về phía hắn.

Trần Thanh gương mặt bình thản đáp lại: "Lát nữa mày sẽ phải nói cho tao thôi".

“Mẹ nó, tới đây rồi mà còn dám huênh hoang như vậy".

“Đập nó đi".

“Dám tới đây gây chuyện. Đập chết nó đi".

Đám người xung quanh cùng lúc chuẩn bị tấn công.

Tên đầu trọc đanh giọng và nói: "Chúng mày không cần ra tay. Tao muốn chơi đùa với nó, xem bản lĩnh của nó tới đâu".

Nói rồi tên đầu trọc liền làm động tác nâng tay lên.

Thấy tên đầu trọc chuẩn bị tấn công, đám người kia tự khắc dừng tay.

Bọn họ đều ngồi đó chờ xem kịch hay.

Trần Thanh từ từ bước về phía trước.

Tên đầu trọc khi thấy khoảng cách giữa hai người đã tương đối gần, hai tay hắn lập tức xuất chiêu Hắc Hổ Đào Tâm và tấn công trực diện về phía Trần Thanh.

Đây là chiêu thức nổi tiếng của hắn, chỉ với một chiêu Hắc Hổ Đào Tâm này mà hắn đã đánh bại không ít cao thủ.

Tên đầu trọc thấy Trần Thanh không hề né tránh chiêu thức của mình, trong lòng cười thầm, có chút bản lĩnh này thôi mà cũng dám tới đây gây sự.

Răng rắc!

Khi tên đầu trọc nhìn thấy nắm đấm của mình chuẩn bị tấn công vào cơ thể của Trần Thanh, hắn đột ngột cảm thấy một cơn đau nhức truyền từ đầu gối tới. Hắn nhìn xuống phía dưới và không khỏi bàng hoàng, bắp chân của hắn đã bị đánh gãy rồi.

Mà lúc này, hắn vẫn còn muốn lao về phía trước nhưng chẳng thể đi nổi nữa, cả cơ thể đổ rầm và quỳ xuống trước mặt Trần Thanh.

Aaaa!

Đám đông lập tức náo động.

Trước mắt bọn họ, người lợi hại như Hạt Tử lại bị Trần Thanh đá một phát khiến bắp chân hắn gãy lìa.

Lúc này, Trần Thanh dùng một tay ấn đầu hắn xuống.

“Nói, Diệp Thiên Phàm đang ở đâu?"

Trần Thanh trầm giọng hỏi.

Bị Trần Thanh khống chế, tên đầu trọc cảm thấy xương sọ của hắn như thể sắp bị bóp nát vậy.

Nhưng hắn vẫn rất cứng đầu, trầm giọng gầm lên: "Chém chết nó!"

Cùng với tiếng gầm của hắn, đám người xung quanh vốn đang chôn chân một chỗ lập tức có phản ứng, bọn họ lôi vũ khí ra, đồng loạt đâm về phía Trần Thanh.

Trần Thanh thấy đám người đang xông tới, trong mắt anh lộ ra vài phần sát khí: "Xem ra chúng mày chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi".

Nói rồi Trần Thanh vùng tay đánh xuống đầu của tên đầu trọc một nhát, khiến hắn ta nằm bẹp dưới đất.

Sau đó, anh vẫn đứng yên một chỗ nhìn đám người bốn phía đang đồng loạt lao tới.

Răng rắc!

Trần Thanh vung nắm đấm nhắm vào tên đầu tiên xông tới.

Đầu của tên đó bị đấm lệch về một bên, lập tức ngất đi.

Trần Thanh cũng không hề ngừng lại, anh đá một phát về phía sau khiến tên sau lưng bị đá văng ra ngoài.

Sau khi đánh văng tên phía trước và tên sau lưng mình, anh liền chủ động tấn công.

Anh tiến lên phía trước một bước, vươn tay nắm lấy cằm của đối phương, sau đó anh dồn lực, bóp vỡ cằm của người đó tại chỗ.

Tiếp đó Trần Thanh vung khuỷ tay về phía tên bên cạnh.

Rầm!

Những chiếc răng còn dính đầy máu tươi của tên đó lập tức văng ra ngoài.

Sau khi giải quyết xong hai tên này, Trần Thanh nhảy lên và đá một phát.

Rầm! Rầm!

Lúc này lại có người ngã xuống và không ngừng hét lên vì đau đớn.

Lúc đầu bọn họ còn nghĩ, bọn họ nhiều người cùng đối phó với Trần Thanh một lúc, chắc chắn anh sẽ bị bọn họ xé xác.

Nhưng giờ đây lại chẳng khác nào thả một con sói đang đói bụng giữa một bầy dê.

Mỗi khi Trần Thanh xuất chiêu chắc chắn sẽ có người bị đánh gục.

Hơn nữa người bị đánh gục đó sẽ mất hoàn toàn khả năng chiến đấu.

Rất nhanh sau đó, trong sảnh chính tràn ngập những tiếng kêu gào thảm thiết.

Răng rắc!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!