Lọc Truyện

Chàng rể trùng sinh - Diệp Thiên

Lại trải qua thời gian ba ngày, Diệp Thiên thành công chữa trị xong tất cả vết thương trên kinh mạch của mình.

Sau khi làm xong tất cả, Diệp Thiên cũng không có dự định xuất quan.

Thay vào đó vẫn ở trong hang động này, tiếp tục bế quan một đoạn thời gian để củng cố tu vi của chính mình.

Bởi vì hắn biết Hỏa Huyền cùng Linh Nguyên, muốn giúp Triệu Tử Vân thu phục cả tiên đạo môn, vẫn còn rất nhiều phản kháng.

Cho nên trong thời gian ngắn bọn họ căn bản không có khả năng hoàn thành nhiệm vụ này.

Cái này cũng khiến cho Diệp Thiên cũng có đủ thời gian để có thể bế quan.

Mà ở bên trong tiên đạo môn, cũng đúng như Diệp Thiên dự đoán trước đó, Hỏa Huyền cùng Linh Nguyên đã nhận được sự phản kháng rất lớn.

Đặc biệt là những người cấp cao và các trưởng lão.

Đối với đề nghị của Hỏa Huyền cùng Linh Nguyên nói muốn cho Triệu Tử Vân tiếp nhận chức vụ chưởng môn căn bản đều không đáng tiếp thu.

Vì thế Hỏa Huyền cùng Linh Nguyên ở bên trong tiên đạo môn đã áp dụng chính sách đàn áp vô cùng tàn nhẫn và đẫm máu

Vì là người ở trong Minh Đạo nên họ không có một chút đồng tình nào cả.

Chỉ cần gặp phải những người phản đối thì Hỏa Huyền và Linh Nguyên nhất quyết ra tay đánh chết.

Chỉ trong vài ngày ngắn ngủn, bên trong tiên đạo môn có thể nói là máu chảy thành sông.

Nhất là những thành viên cấp cao của tiên đạo môn, trực tiếp bị chém giết gần sáu mươi phần trăm.

Trải qua một lần gây sức ép này, thực lực của tiên đạo môn sẽ suy giảm đi rất nhiều.

Ít nhất trong vòng mấy trăm năm tiếp theo sẽ không thể hoàn toàn khôi phục nguyên khí như lúc trước.

Nhưng điều này cũng không phải quan trọng nhất, Diệp Thiên sở dĩ muốn đoạt được tiên đạo môn là bởi vì sau đó hắn làm công tác chuẩn bị cho việc lật đổ Minh Đạo sao đó.

Muốn lật đổ Minh Đạo chỉ dựa vào đối kháng chính diện là việc rất khó khăn.

Mà khi đó, sự tồn tại của nội ứng bên trong là rất cần thiết.

Cho nên Diệp Thiên muốn lấy tiên đạo môn làm căn cơ để phát triển ra nội ứng của bản thân.

Sau đó trong lúc phản công ở quy mô lớn, có thể để cho trong ngoài cùng tác hợp.

Mà tiên đạo môn chẳng qua chỉ là một hạt giống do Diệp Thiên trồng xuống mà thôi.

Tiên đạo môn được sử dụng làm khu căn cứ.

Sau khi có tiên đạo môn, Diệp Thiên có thể lấy tiên đạo môn làm trung tâm tiến hành khuếch tán ra một vài tông môn xung quanh Minh Đạo.

Sau đó dần dần xâm nhập và ăn mòn các môn phái đó rồi biến chúng thành năm nội ứng.

Mà trước đó, Diệp Thiên đã nói ra một chút ý nghĩ và kế hoạch này của hắn với đám người Hỏa Huyền và Linh Nguyên.

Cho nên Hỏa Huyền cùng Linh Nguyên hoàn toàn biết được việc thu phục tiên đạo môn đối với Diệp Thiên mà nói có ý nghĩa vô cùng quan trọng.

Cho nên hai người bọn họ không chỉ áp dụng lực lượng trực tiếp đàn áp nhất, mà còn áp dụng một số chính sách dụ dỗ nhẹ nhàng.

Vốn dĩ những chuyện cần dùng đầu óc để làm này rất khó có thể hoàn thành chỉ với chỉ số thông minh của hai người Hỏa Huyền và Linh Nguyên.

Nhưng bởi vì lo lắng đến kế hoạch của Diệp Thiên nên hai người bọn họ không thể không cắn răng kiên trì, đem chuyện này giải quyết triệt để.

Sự việc của tiên đạo môn giao cho Hỏa Huyền và Linh Nguyên, Diệp Thiên là không tính toán lo lắng về chuyện đó.

Bởi vì cho dù hai người bọn họ gây sức ép như thế nào thì suy cho cùng kết quả xấu nhất vẫn đơn giản là đưa tiên đạo môn vào cõi chết.

Nhưng điều này đối Diệp Thiên mà nói, cũng không có ảnh hưởng nhiều.

Nhiều lắm chỉ bị tổn thất một cái tông môn, đến lúc đó bọn họ tái thu phục một cái tông môn khác là được.

Cho nên, lúc này Diệp Thiên ngồi ở trong động phủ của chính mình lòng không nghĩ ngợi gì, một lòng tu luyện để củng cố tu vi của chính mình.

Sau nửa tháng, hai mắt của Diệp Thiên vẫn nhắm nghiền như cũ.

Nhưng hơi thở trong cơ thể hắn hiện tại càng ngày càng trở nên trầm ổn ơn, càng ngày càng thâm thúy hơn.

Đúng lúc này, Diệp Thiên đột nhiên mở to hai mắt, bởi vì lúc này ở bên ngoài động phủ của hắn đột nhiên truyền đến một tiếng gầm rú.

"Hả? Chẳng lẽ có người tấn công trận pháp của ta? Hơn nữa nhìn thực lực của người đó vậy mà có hiểu biết khá sâu đối với trận pháp này. Mỗi một đòn đều tấn công vào mắt xích yếu của trận pháp! Có một chút thú vị!"

Trong ánh mắt của Diệp Thiên lộ ra một tia tinh quang.

Sau đó chỉ thấy thân hình của hắn chợt lóe rồi biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, hắn đã xuất hiện ở lối vào của động phủ.

Thời điểm mà Diệp Thiên hiện thân thì hắn cuối cùng cũng thấy được người tấn công trận pháp của hắn rốt cuộc là ai.

Chỉ thấy một thanh niên tóc tai bù xù, toàn thân mặc đồ màu đen.

Anh ta đang điên cuồng tấn công trận pháp mà Diệp Thiên bày ra.

Tại thời điểm người thanh niên mặc áo choàng màu đen nhìn thấy Diệp Thiên thì đột nhiên dừng động tác trên tay.

Anh ta nhếch miệng cười nói với Diệp Thiên: "Anh chính là Thánh Khư Thuỷ Tổ sao? Tôi tên là Lãnh Phóng, là các chủ Cung Minh Đế trận pháp. Nói thật ra thì tôi đã ngưỡng mộ anh từ lâu rồi nên khi nhìn thấy trận pháp ở lối vào của động phủ này tôi đặc biệt vui mừng, bởi vì tôi dám khẳng định người trong động phủ này nhất định là anh! Anh ngàn vạn lần đừng nói anh không phải Thánh Khư Thuỷ Tổ, nếu không tôi sẽ rất thất vọng!"

Diệp Thiên nhìn người thanh niên mặc áo choàng màu đen trước mắt, Lãnh Phóng.

Biểu hiện của đối phương tuy rằng vô cùng sùng bái và kích động, nhưng trong ánh mắt của đối phương, hắn có thể nhìn ra thần sắc vô cùng điên cuồng.

Mà loại thần sắc này, hắn chỉ mới nhìn thấy qua trên người một loại mãnh thú năm đó đã gặp qua.

Diệp Thiên hơi trầm ngâm một chút, đứng cách trận pháp nói với người thanh niên kia: "Vì sao ngay từ ánh mắt đầu tiên cậu có thể xác định tôi là Thánh Khư Thuỷ Tổ?"

Lãnh Phóng kích động nói: "Đương nhiên là bởi vì trận pháp ở tòa nhà này rồi! Tôi chính là chuyên tâm nghiên cứu những trận pháp mà anh đã bày ra trước đây! Không thể không nói trận pháp của anh thật sự là học cao hiểu rộng! Cho dù tôi tự xưng là đi trên con đường trận pháp, thiên phú có một không hai từ trước đến nay, nhưng không thể không thừa nhận trận pháp của anh vượt xa hơn tôi rất nhiều! Vốn dĩ Minh Đế là muốn sai tôi nghiên cứu trận pháp của anh, sau đó ở trên con đường trận pháp mở ra một thế giới mới cho Minh Đạo! Nhưng càng nghiên cứu trận pháp của anh tôi lại càng cảm thấy được chính mình quá mức nhỏ bé! Nhưng vì tôi không phục nên tôi vẫn liều mạng nghiên cứu! Cho dù không tiếc hao tổn tuổi thọ tôi cũng muốn nghiên cứu thấu đáo tất cả các trận pháp của anh! Anh biết không, để nghiên cứu trận pháp của anh thì tôi ước chừng phải dùng đến năm nghìn năm thời gian rồi! Trong năm nghìn năm này, tôi đem tất cả các trận pháp của anh lưu lại nghiên cứu triệt để toàn bộ! Hiện tại tôi cho rằng trận pháp của tôi cũng đã không thua kém gì anh năm đó! Vì để đuổi kịp bước chân của anh mà tôi cũng liều mạng để tăng lên tu vi của chính mình! Anh có nhìn thấy không? Tu vi hiện tại của tôi đã tu luyện đến cảnh giới ngũ trọng Minh Đế! Thánh Khư Thuỷ Tổ, anh có đồng ý đấu với tôi một trận hay không? Đương nhiên, chúng ta chính là dùng trận pháp để chiến đấu! Anh yên tâm, tu vi của anh hiện tại là cảnh giới tam trọng hư không, tôi sẽ không ỷ vào tu vi mà bắt nạt anh! Anh có thể giúp tôi tranh tài một chút được không, coi như tôi cầu xin anh đấy?"

Lãnh Phóng càng nói càng kích động, nói xong lời cuối cùng trực tiếp quỳ trên mặt đất, không ngừng dập đầu đối với Diệp Thiên.

Diệp Thiên nhìn thấy người thanh niên trước mắt, ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!