Lọc Truyện

Chàng Rể Phế Vật

Đôi mắt thâm thúy của Trần Xuân Độ lộ ra bén nhọn, người trẻ tuổi dừng lại một chút mới nói tiếp: “Không chỉ một khoản, mà liên tiếp mấy trăm tỉ, đều được gửi từ Yến Kinh…”

“Yến Kinh…” Trần Xuân Độ lẩm nhẩm, toàn thân toát lên khí thế doạ người đáng sợ, bao trùm khắp căn phòng!

Giờ phút này, Trần Xuân Độ được bao phủ bởi cỗ khí thế khủng bố! Giống như một thanh kiếm sắc bén tuốt ra khỏi vỏ, không khác gì ác ma bò ra từ địa ngục, âm trầm băng lãnh!

“Tài khoản căn cứ hiện còn bao nhiêu tiền?” Trần Xuân Độ nói chầm chầm với giọng điệu rét buốt.

Người trẻ tuổi thoáng ngây ngẩn: “Lão đại à, căn cứ gần đây đang tiến hành chế tạo vũ khí nano quân sự hóa…trong tài khoản không còn bao nhiêu vốn lưu động…chỉ còn có mấy chục triệu…”

“Lập tức dừng hợp tác, hiện tại tôi đang cần tiền gấp!” Trần Xuân Độ mở miệng, tuy ngữ khí thong dong nhưng không chút lưỡng lự.

“Lão đại à, vụ làm ăn nano…một khi từ bỏ…sẽ tổn thất mấy nghìn tỉ đó…đúng là mẹ nó bệnh thiếu máu…” Người trẻ tuổi do dự một lúc rồi lên tiếng, mong Trần Xuân Độ xem xét lại.

“Không kịp…đem tất cả tiền gửi qua đây!” Sắc mặt Trần Xuân Độ lạnh ngắt như đinh đóng cột, giờ khắc này, trên người anh xuất hiện một loại khí thế cường đại khiến người trẻ tuổi chợt tìm lại cảm giác quen thuộc ngày nào!

Đây, mới đích thực là lão đại của mình! Cái người dẫn dắt mình, ma quỷ đi ra từ mưa tanh bom đạn!

“Vâng.” Mặc dù người trẻ tuổi sót tiền nhưng cũng biết Trần Xuân Độ phân biệt phải trái, nếu không phải gặp chuyện gấp thì cũng sẽ không hành xử như vậy.

“Lão đại, điều đó…thật sự đáng giá sao?” Người trẻ tuổi dường như thông suốt điều gì, dè dặt hỏi.

“Đương nhiên đáng giá.”

“Vì một người đàn bà mà…với thân phận của lão đại, muốn dạng đàn bà nào chả được…cứ nhất quyết phải treo cổ vào một gốc cây…” Người trẻ tuổi càm ràm, anh ta biết thái độ của Lê Kim Huyên đối với Trần Xuân Độ như thế nào, lúc này thấy bất bình thay anh.

“Cậu nhớ kĩ cho tôi, cô ấy là vợ của tôi, bây giờ cô ấy gặp khó khăn thì đương nhiên tôi phải ra tay tương trợ. Tiền thì có thể lúc khác kiếm lại, nhưng vợ là duy nhất.” Trần Xuân Độ cúp điện thoại, phóng tầm mắt về phía tòa cao ốc xa xa ngoài cửa sổ, triền miên đằng đẵng.

Một đêm mất ngủ.

Thẳng đến rạng sáng ngày thứ hai, khi Trần Xuân Độ đi xuống lầu nhìn thấy Lê Kim Huyên nằm an tĩnh trên sofa, mái tóc dài hơi rối, ngọn núi cao ngất chập trùng lên xuống, đôi mắt đẹp nhắm lại, chìm trong giấc ngủ.

Lê Kim Huyên mất ngủ mãi đến canh ba nửa đêm mới không trụ được cơn buồn ngủ kéo như thủy triều ập đến mà chìm sâu vào giấc ngủ.

Trần Xuân Độ ngắm nhìn gương mặt hoàn mỹ của Lê Kim Huyên, khóe miệng khẽ cong lên nụ cười cưng chiều, nhẹ nhàng lấy chăn đắp lên thân hình mềm mại có lồi có lõm của cô.

Bất chợt!

Chuông di động vang lên dồn dập, đôi mắt đẹp của Lê Kim Huyên choàng tỉnh!

Trần Xuân Độ dừng bước, ngoái đầu nhìn chuông đồng hồ báo thức đang reo, cảm thấy thật nhức tai chói mắt!

“Mấy giờ rồi?” Lê Kim Huyên vuốt vuốt đôi mắt đẹp, xem thời gian.

“Chín giờ rồi, Lê tổng.” Trần Xuân Độ đáp.

“Chín…chín giờ rồi á?” Gương mặt khả ái của Lê Kim Huyên ngố lăng…cô đâu ngờ…mình mới chớp mắt một tý mà nhoáng cái đã chín giơ sáng rồi.

Lê Kim Huyên cũng không hơi đâu nghĩ nhiều, vội vội vàng vàng vệ sinh cá nhân xong rồi cầm tạm một miếng sandwich, lao ra khỏi nhà.

“Lê tổng, vết thương Tô Loan Loan còn chưa lành, để anh đưa em đi.” Trần Xuân Độ đuổi theo.

“Mau lái xe.” Lê Kim Huyên thúc giục, không muốn tiếp tục phí lời với Trần Xuân Độ.

“Lê tổng, vậy mời em…thắt chặt dây an toàn.” Trần Xuân Độ khẽ cười.

“Thắt dây an toàn làm cái gì?” Gương mặt mỹ lệ của Lê Kim Huyên thảnh thốt: “Nếu không kịp đến cao ốc Lê thị trước chín giờ mười lăm thì tôi hỏi tội anh đấy.”

Lê Kim Huyên vừa dứt lời, Trần Xuân Độ bỗng đạp chân ga, chiếc Maybach điên cuồng gào thét, hóa thành một bóng đen mờ ảo, như tia điện phóng theo phương xa!

Lê Kim Huyên ngồi ở ghế lái sau còn chưa kịp thắt dây an toàn đã bị lực quán tính của xe làm cho lắc trái lắc phải khiến gương mặt cô trở nên hoảng hốt! Những lọn tóc dài rơi tán loạn đằng sau vai!

Gương mặt cô thoáng trắng xanh, cô tất nhiênn không ngờ đến…Trần Xuân Độ lại dám đua xe trên đường cao tốc, đúng là tìm đường chết!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!