Lọc Truyện

Chàng Rể Đệ Nhất - Triệu Lăng Tiêu

Lý Tuyết Minh mở một công ty thiết kế bao bì, trước kia, việc làm ăn rất tốt, đương nhiên Triệu Lăng Tiêu cũng có tiền để tiêu, có thể ở nhà mỗi ngày để chăm lo việc nhà. Một ngày nọ, công ty của Lý Tuyết Minh đột nhiên bị bắt bồi thường vì vi phạm bản quyền, những đối tác cũ cũng lần lượt hủy bỏ hợp. đồng với công ty. Hai vợ chồng họ phải bán nhà, bán xe, nhưng vẫn không đủ trả nợ, đến nay vẫn còn thiếu 800 ngàn.

Triệu Lăng Tiêu lang thang qua mấy con phố, rồi tìm một chỗ vắng vẻ ngồi xuống.

Anh hít sâu một hơi, lấy di động ra và cứ thế ngồi ngẩn người.

Anh đốt một điếu thuốc, vừa hút thuốc vừa suy ngẫm.

Mãi một lúc lâu sau, dường như đã có quyết định, anh tự nhủ: “Không được! Mình không thể để Minh Minh và Diệp Tử chịu khổi”

Nói xong, Triệu Lăng Tiêu ném đi đầu lọc còn thừa, hung hăng giẫm lên nó, rồi bấm một dãy số đã lâu không liên lạc.

“Bác Trần, con là Triệu Lăng Tiêu!”

“ỒI Thằng nhóc này, rốt cuộc lương tâm của cậu cũng lên tiếng rồi, chịu gọi cho ông già này rồi hả?”, Trần Thiên Hà cười ha hả nói.

“Bác nói với bố con, con muốn chia gia sản, muốn lấy lại những thứ nên thuộc về con”.

Nghe vậy, Trần Thiên Hà giật mình kinh ngạc, mãi một lúc. lâu sau, ông mới lên tiếng: “Cậu Triệu, cậu nghĩ kỹ rồi à! Nếu ra riêng, cũng có nghĩa là cậu sẽ vĩnh viễn mất đi quyền thừa kế gia tộc, như vậy đám anh em của cậu coi như chiếm được lợi!"

“Con đã nghĩ kỹ rồi!”, Triệu Lăng Tiêu không do dự đáp. “Vậy giờ cậu đến nhà của tôi đi, tôi sẽ báo việc này lại cho ông chủ, và bảo kế toán nhanh chóng kê khai phần gia sản cậu được nhận”.

“Cảm ơn bác Trần!”

Sau khi cúp điện thoại, Trần Thiên Hà lập tức gọi một cuộc điện thoại và báo cáo với người ở đầu dây bên kia: “Ông chủ, cậu chủ Triệu Lăng Tiêu muốn phân chia gia sản”.

Người ở đầu dây bên kia im lặng hồi lâu rồi nói: “Ông Trần, cho nó đi! Còn nữa, đưa luôn cả phần gia sản của mẹ nó cho. nó! Haiz, cả đời của Triệu Khiếu Thiên này chỉ thấy có lỗi với mẹ con Triệu Lăng Tiêu mà thôi!”

“Không phải ông xem trọng cậu Triệu Lăng Tiêu nhất sao, ông đã có ý định để cậu ấy kế thừa gia nghiệp, không phải sao?”

“Đây cũng là một cách để bảo vệ và rèn luyện thằng bé, tôi sẽ không nhìn lầm đâu! Đúng rồi, ngoại trừ tiền mặt, đem sản nghiệp của gia tộc ở ba tỉnh Đông Bắc giao cho Triệu Lăng Tiêu. Trong vòng 10 phút, tôi sẽ bảo Khâu Ảnh xử lý việc này cho ông”.

“Được, ông chủ!”

Trần Thiên Hà vừa định cúp điện thoại thì nghe thấy đầu dây bên kia vang lên một câu: “Ông Trần, nhờ ông giúp đỡ Tiểu Lăng Tiêu, như lúc trước ông đã giúp tôi vậy!”

“Ông cứ yên tâm đi, ông chủ!”

Khoảng 20 phút sau, Triệu Lăng Tiêu xuất hiện trong một căn biệt thự lộng lẫy.

Chủ nhân của biệt thự là Trần Thiên Hà, một doanh nhân giàu có nổi danh khắp thành phố Lâm Giang.

Tại phòng Trần Thiên Hà, ông lần lượt giao từng xấp tài liệu trong tay cho Triệu Lăng Tiêu, nói: “Cậu chủ, ông chủ đã đồng ý với yêu cầu ra riêng của cậu, đây là cổ phần của tập đoàn mà cậu và mẹ cậu nên được. Hai mẹ con cậu nằm tổng cộng 11,5% cổ phần của tập đoàn, ông chủ nói sẽ giao cho cậu bằng tiền mặt và sản nghiệp. Ngoại trừ sản nghiệp tại ba tỉnh Đông Bắc, phần còn lại được chuyển cho cậu sẽ là 10,087,658,626. 52 tệ”.

Triệu Lăng Tiêu lật xem vài trang, đều là những báo cáo phân tích tài chính dài dòng và khó hi anh ném xấp tài liệu trong tay lên bàn, nói với Trần Thiên Hà: “Bác Trần, không cần xem nữa! Mau chóng giúp con xử lý việc chuyển giao là được! Minh Minh và con của con vẫn đang chờ con ở nhà đấy!”

“Vậy cậu ký tên lên mấy xấp tài liệu này là được! Cậu Triệu, cậu nên nghĩ kỹ lại, một khi ký tên, cũng có nghĩa là trừ nay về sau, cậu sẽ không còn bất kỳ mối liên hệ nào với tập đoàn Khiếu Thiên nữa”.

Triệu Lăng Tiêu cầm tài liệu mà Trần Thiên Hà đưa đến, lưu loát ký liên tiếp mấy trang, rồi nói với ông: “Triệu Lăng Tiêu này không cần kế thừa sản nghiệp của gia tộc, con chỉ mong mẹ con có thể sống lại!”

Trần Thiên Hà thở dài: “Haiz! Cậu Triệu, đã nhiều năm như vậy rồi, sao cậu vẫn chưa quên được vậy!”

“Bác Trần, đó là mẹ của con! Con tận mắt nhìn thấy bà ấy chết, trong khi bố con và đám hồ ly tinh kia ngày ngày chơi bời phóng đãng, bác cảm thấy con nên tha thứ cho ông ta à? Là con của bà ấy, con không làm được!”

“Nhưng dù sao ông ấy cũng là ba của cậu!”

“Còn mẹ con thì sao?”, Triệu Lăng Tiêu lộ vẻ không vui, hỏi ngược lại Trần Thiên Hà.

Trần Thiên Hà läc đầu, có câu thanh quan cũng khó xử việc nhà. Ông không biết lúc sinh thời có thể được nhìn thấy bố con Triệu Lăng Tiêu cởi bỏ nút thắt này hay không nữa?

“Đúng rồi, cậu và cô gái nhà ông Lý giờ sao rồi?”, Trần Thiên Hà đổi chủ đề, hỏi thăm Triệu Lăng Tiêu.

Triệu Lăng Tiêu nhíu mày nói: “Công ty của Minh Minh gặp. rắc rối, con nghi ngờ có người cố ý gài bẫy công ty cô ấy, bác Trần, bác điều tra giúp con thử xem sao”.

Trần Thiên Hà cười hồ hởi, nói: “Cậu Triệu, sau này có việc gì, cậu cứ trực tiếp căn dặn tôi là được. Hiện tại toàn bộ sản nghiệp tại ba tỉnh Đông Bắc đều là của cậu, Trần Thiên Hà tôi coi như cũng rời khỏi tập đoàn Khiếu Thiên, sau này ông già này theo làm công cho cậu”.

“Bác Trần, con sẽ không bạc đãi bác!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!