Lọc Truyện

Chàng Rể Đệ Nhất - Triệu Lăng Tiêu

Đào Ái Quyên cười lạnh n Minh Minh à! Mọi người làm vậy là vì tốt cho con mài Con tìm một ông chồng cả ngày chỉ biết ở nhà thì có tương lai gì hả? Nghe lời dì ba nói, ngoan ngoãn về chỗ đi. Chia một ít đồ ăn cho Triệu Lăng Tiêu, bảo cậu ta đứng bên cạnh ăn là được!”

Lúc này, bà cụ Đào chợt lên tiếng: “Thôi đi! Kê thêm một cái ghế là được!

Bà cụ đã lên tiếng thì không một ai dám không nghe.

Cô em vợ Lý Diệu Diệu lườm Triệu Lăng Tiêu một cái, ma xui quỷ khiến thế nào mà cô ta lại giúp anh chuyển ghế ngăn ở giữa Lý Tuyết Minh và Viên Mục.

Không biết vì sao, tuy Lý Diệu Diệu rất ghét một tên vô dụng như Triệu Lăng Tiêu, nhưng cô ta càng chán ghét Viên Mục hơn.

Ánh mắt của cái tên Viên Mục này trông rất nham hiểm, vừa nhìn liền biết là loại mưu sâu kế độc.

Triệu Lăng Tiêu mặt dày mày dạn cười ni vợi”

Lý Diệu Diệu “hừ” lạnh một tiếng, không thèm để ý đến Triệu Lăng Tiêu.

Chợt nghe bà cụ Đào nói: “Nhà họ Đào chúng ta tuy không tính là tầng lớp thượng lưu, nhưng ở thành phố Lâm Giang có thể xem là một gia tộc giàu có. Hôm nay, sở dĩ tôi gọi các anh chị đến là chính là vì muốn mọi người giúp đỡ anh cả của mình giữ vững gia nghiệp nhà họ Đào. Hiện tại kinh tế trì trệ, việc kinh doanh của gia tộc chúng ta chịu ảnh hưởng rất lớn. Nghe nói, Tập đoàn Khiếu Thiên, ông trùm thương giới, đã trúng thầu tòa nhà trong khu quy hoạch đô thị công nghệ cao. Với tư cách là đối tác lâu năm của Tập đoàn Khiếu Thiên, cho đến bây giờ chúng ta vẫn chưa nhận được thông báo mời tham gia vào dự án lần này. Tôi nghi ngờ Tập đoàn Khiếu Thiên đã tìm kiếm đối tác khác. Các anh chị hãy vận dụng mối quan hệ của mình để thúc đẩy chuyện hợp tác với Tập đoàn Khiếu Thiên, nhà họ Đào không trông cậy các anh chị có thể làm rạng danh gia tộc, chỉ mong các anh chị dốc lòng giữ vững gia nghiệp mà bố các anh chị đã gây dựng”.

Nghe đến “Tập đoàn Khiếu Thiên”, Triệu Lăng Tiêu và Lý Tuyết Minh liếc nhìn nhau. Không ngờ việc kinh doanh của nhà họ Đào gặp khó khăn, nhưng lại muốn bám vào con thuyền lớn là “Tập đoàn Khiếu Thiên”.

Sau khi bà cụ Đào nói xong, Lý Tuyết Minh tiếp lời: “Theo con được biết, hiện tại Tập đoàn Khiếu Thiên đã đổi tên thành 'Tập đoàn Lăng Nhật rồi thì phải?”

“Tập đoàn Lăng Nhật?”

Bà cụ Đào nhíu mày, nhìn Lý Tuyết Minh hỏi: “Minh Minh, tin tức này của con có đáng tin không?”

“Đáng tin!”, Lý Tuyết Minh khẳng định.

Bà cụ Đào nói: “Bất kể là tên gì, nói tóm lại lần này phải nằm được cơ hội hợp tác. Tôi sẽ xem biểu hiện của mọi người, đến lúc đó, tôi sẽ lần nữa phân chia tỉ lệ tài sản trong nhà họ Đào”.

Nghe chuyện liên quan đến “tiền” và lợi ích bản thân, người sau tiếp người trước, vội vã thể hiện cho bà cụ Đào thấy năng lực của mình.

Ông cả Đào Ái Nguyên nói: “Mẹ! Con sẽ tìm phó tổng giám đốc của Tập đoàn Lăng Nhật để thương lượng chuyện hợp tác lần này!”

Bà ba Đào Ái Nguyên vội cướp lời: “Con rể con làm bên Cục Công Thương, để con bảo cậu ta nói chuyện với cục. trưởng, xem xem có thể liên hệ được với phía Tập đoàn Lăng Nhật hay không?”

Ông tư Đào Ái Quân nói: “Mẹ, con có mối quan hệ không tệ với mấy vị quản lý cấp cao của Tập đoàn Lăng Nhật, con sẽ đi liên hệ thử”.

Chỉ còn lại gia đình Đào Ái Hoa.

Đào Ái Hoa gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng. Nếu nhà bà ta không tham dự vào kế hoạch lần này thì đợi đến khi bà cụ Đào nhắm mắt xui tay, e rằng bà ta không được chia bao nhiêu gia sản. Phía nhà chồng bà ta xuống dốc thì cũng thôi đi, vậy mà con gái lại còn gả cho một kẻ vô dụng, hoàn toàn không lên được mặt bàn.

Đang lúc Đào Ái Hoa không biết nên làm thế nào, Viên Mục chợt lên tiếng: “Phó tổng giám đốc Hàn của Tập đoàn Lăng Nhật vốn là bạn học của anh trai con. Con sẽ nhờ anh trai con ra mặt nói vài lời hay!”

Nghe xong, Đào Ái Hoa như mở cờ trong bụng. Viên Mục. quả thật khiến bà ta nở mày nở mặt! Nếu cậu ta là con rể của bà ta thì tốt biết mấy.

Bà ta khoe khoang nhìn em gái Đào Ái Quyên của mình, cười nói: “Mẹ! Có bạn học của Tuyết Minh giúp đỡ, mẹ cứ yên tâm đi!”

Bà cụ Đào “ừm” một tiếng rồi nói: “Hi vọng các anh chị không khiến tôi thất vọng! Nếu như mất đi cái cây to Tập đoàn Lăng Nhật này thì e rằng cơ nghiệp do bố các anh chị gây dựng sẽ bị hủy hoại trong tay chúng ta”.

Lý Tuyết Minh vốn định nói Triệu Lăng Tiêu là tài xế của Trần Thiên Hà, Tổng giám đốc Tập đoàn Lăng Nhật. Nhưng thấy anh chỉ lo cúi đâu dùng bữa, dường như không có hứng thú với việc này nên cô đã không nói ra. Trong lòng cô cảm thấy rất kỳ quái, Triệu Lăng Tiêu có lợi thế lớn như vậy, có thể khiến người nhà họ Đào lau mắt mà nhìn, vậy mà anh lại luôn tỏ thái độ thờ ơ.

Bà cụ Đào nói: “Được rồi! Các anh chị đều đã có biện pháp, vậy thì tôi sẽ chờ xem biểu hiện của các anh chị! Mọi người ăn cơm đi!”

Trong lúc ăn cơm, bà cụ Đào hỏi Lý Tuyết Minh: “Minh Minh à! Vụ kiện tụng của con sao rồi?”

“Không sao nữa rồi! Con đã trả đủ tiền nợ rồi ạ!”

“Mượn được tiền rồi à?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!