Lúc này, Bạch Vĩnh Khang lập tức thể hiện quyền uy của ông ta ở trước mặt mấy nhân viên bảo vệ, lạnh lùng quát: “Các người mù hết rồi à? Vậy mà dám cản đường của ngài Kimura Itto, các người không muốn làm nữa thì cút ngay”
“Ngài Kimura Itto là khách quý được Cửu Châu mời tới, thân phận của ông ấy khá đặc biệt, thanh trường kiếm này có ý nghĩ đặc biệt với ông ấy, tuyệt đối không thể rời người!”
“Các người còn ngây ra đó làm gì? Mau xin lỗi ngài Kimura Itto!”
Mấy nhân viên bảo vệ đương nhiên biết rõ thân phận của Bạch Vĩnh Khang, bỗng có hơi khó xử.
Một mặt là do phòng hội nghị lớn nhất Yên Đô này khá đặc biệt, công tác bảo an phải làm kỹ càng, có sai sót có khả năng sẽ rơi đầu.
Nhưng trước mắt, Bạch Vĩnh Khang đầy bức người này lại có thân phận đặc biệt, chỉ cần một câu của ông ta thì có thể khiến bọn họ mất ngay công việc.
Mấy nhân viên bảo vệ vốn không sai, kết quả bây giờ Bạch Vĩnh Khang kêu bọn họ xin lỗi lão già tới từ nước Nhật, điều này khiến trong lòng bọn họ tràn ngập sự tức giận.
Nếu đổi lại là người khác, mấy nhân viên bảo vệ sớm đã tát cho một cái rồi, dù sao người có thể chịu trách nhiệm an ninh ở đây cũng là người có người có chút thực lực, nhưng lúc này người trước mắt lại là Bạch Vĩnh Khang, bọn họ cũng chỉ có thể dám tức chứ không dám nói.
Có điều, vẫn không có một nhân viên bảo vệ nào xin lỗi Kimura Itto.
Một lát sau, nhân viên bảo vệ cầm đầu cẩn thận nói với Bạch Vĩnh Khang: "Ông Bạch, mong ông đừng làm khó chúng tôi, chúng tôi cũng chỉ làm việc dựa theo quy định, bất kỳ ai cũng không thể mang vũ khí vào phòng hội nghị!”
“Khi đại trưởng lão vào phòng hội nghị này, nhân viên bảo vệ bên cạnh đều sẽ hạ vũ khí, huống chi người trước mắt còn là một vị khách tới từ Nhật!”
“Chúng tôi không biết ông ta có thân phận gì, không có lệnh của đại trưởng lão, hôm nay cho dù chúng tôi có chết cũng tuyệt đối không để ông ta đi vào!”
Có người cầm đầu lên tiếng, những nhân viên bảo vệ khác lập tức cũng dâng trào sĩ khí, lũ lượt lấy vũ khí ra nhằm vào Kimura Itto.
Trong lòng bọn họ vốn rất bất mãn với Bạch Vĩnh Khang, trong ngày đặc biệt như này, ông ta còn muốn cho người Nhật tới từ nước Nhật mang theo vũ khí đi vào phòng hội nghị, điều này không phù hợp quy tắc.
Bạch Vĩnh Khang rất tức giận, ông ta cũng không ngờ, những nhân viên bảo vệ thường ngày thấy ông ta đều cung kính, lúc này lại không nể mặt ông ta.
Bạch Vĩnh Khang tức giận nói: “Lũ khốn kiếp, các người tạo phản à? Tránh ra cho tôi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!