Lọc Truyện

Chàng Dâu Nuôi Từ Bé của Thẩm Minh Húc

151

Sau khi Bạch Sướng mang thai, mọi chuyện đều tốt, trừ một chuyện khiến Thẩm Minh Húc sầu não.

Bạch Sướng không lộ bụng bầu.

Ban đầu Thẩm Minh Húc nghĩ do cậu Omega gầy quá nên không lộ bụng nên anh đã tìm chuyên gia dinh dưỡng xây dựng thực đơn cho cậu.

Ngày ngày ăn gì uống gì, tất cả đều viết rõ ràng.

Sau đó, thỉnh thoảng cũng phải lén cho Bạch Sướng ăn những món khác, phải cho ăn, nếu không Omega sẽ giận.

Cứ như vậy chẳng bao lâu sau Bạch Sướng đã lên mấy cân thịt.

Có khi không phải mấy cân thôi đâu.

Dù sao chính là ăn đến tròn cả mặt cậu Omega, má bầu bĩnh hơn, mà cái cằm nhòn nhọn cũng đã đầy đặn hơn rất nhiều.

Nhưng bụng cậu vẫn chưa lộ mấy.

152

Thẩm Minh Húc biết có những người mang thai không lộ bụng bầu nhưng để phòng ngừa vạn nhất, anh vẫn đưa Bạch Sướng tới bệnh viện khám xem sao.



Không có vấn đề gì lớn, chỉ có cậu Omega hơi thừa dinh dưỡng rồi, sắp tới phải kiểm soát chế độ ăn uống một chút.

Nói một cách đơn giản chính là, ăn quá nhiều.

Omega không lộ bụng bầu rất bình thường.

Thẩm Minh Húc thở phào một hơi, sau đó lại lên kế hoạch giảm ăn cho Bạch Sướng. Nếu không sau này, đứa bé nặng quá sinh sẽ mệt.

Chuyện này hành cả hai thảm luôn.

Sau khi mang thai, chưa nói đến khẩu vị Bạch Sướng kém đi mà còn trở nên kén ăn hơn nhiều.

Dạo này mới bớt kén ăn được chút, khẩu vị cũng tốt lên chút.

Nào ngờ bác sĩ lại bảo giảm ăn vừa phải.

Một bữa Bạch Sướng ăn không nhiều lắm nhưng mỗi ngày ăn rất nhiều bữa.

Bình thường, tối tối, lúc hai người ôm nhau cùng xem ti vi cậu sẽ đòi ăn gì đó.

Mà còn là mấy loại không dễ mua bên ngoài. Không cho ăn sẽ khóc, Thẩm Minh Húc tan nát cõi lòng.

Bạch Sướng cũng biết thời gian này tính tình cậu thay đổi rất nhiều, trở nên không còn giống cậu nữa.

Nhưng cậu không nhịn được.

153

Có những khi Bạch Sướng quậy xong lại thấy có hối hận, áy náy lắm.

Cậu vừa định xin lỗi Thẩm Minh Húc đã bị anh ôm vào lòng.

Alpha ôm cậu Omega nhà mình, dịu dàng vỗ về an ủi, “Không sao đâu, A Sướng.”



“Đừng buồn, đừng khóc. Do mang thai nên em mới như vậy, đừng buồn nhé, cục cưng.”

Sau khi Bạch Sướng mang thai, Thẩm Minh Húc cũng thay đổi rất nhiều.

Dịu dàng, kiên nhẫn hơn bao giờ hết.

Anh chưa từng thấy Bạch Sướng quậy như vậy có gì sai. Anh thấy Bạch Sướng bằng lòng sinh con cho mình đã là một quyết định rất lớn rồi.

Độ tuổi vàng của Omega là giai đoạn này, vậy mà Bạch Sướng chấp nhận dùng khoảng thời gian quý báu này sinh con cho anh.

Sao anh nỡ trách cậu được.

Hơn nữa, anh đã tận mắt chứng kiến, thời gian mang thai quả thực khổ sở, chẳng dễ dàng gì nên lại càng thêm yêu thương Omega nhà mình.

154

Sau này, đứa bé trong bụng lớn hơn một chút, người ba Omega của nó mới bớt quậy hơn.

Phần lớn thời gian là dáng vẻ yên tĩnh.

Thỉnh thoảng đứa bé sẽ động, sau đó Bạch Sướng cảm nhận được cử động thai.

Lần đầu tiên thai máy là khi Thẩm Minh Húc đang nằm trên đùi cậu Omega. Khi đó bọn anh đang ở phòng khách xem phim.

Bạch Sướng bóc nho, xem phim không rời mắt, còn Thẩm Minh Húc sẽ dùng một tư thế kỳ dị nhìn Bạch Sướng.

Bỗng bụng Bạch Sướng động đậy.

Hai người đồng thời sửng sốt.

Sau đó, người phản ứng trước là Thẩm Minh Húc.

Anh mừng như điên bật dậy, lắp bắp hỏi: “Nãy, nãy bụng em vừa động đậy đúng không.”

Bạch Sướng đỏ mặt gật đầu.

Vì vậy, Alpha lại cúi xuống dán lên bụng Bạch Sướng. Đây là lần đầu tiên hai người cảm nhận được cử động của đứa bé.

Vừa kích động vừa hạnh phúc.

155

“Con yêu, ba là ba Alpha của con nè.” Thẩm Minh Húc dán lên bụng Bạch Sướng, ngốc nghếch nói.

Bạch Sướng khẽ cười, “Thẩm Minh Húc, anh bị ngốc à, nó còn bé tí có hiểu được đâu.”

Thẩm Minh Húc cũng biết mình ngớ ngẩn nên ngẩng đầu nhìn Bạch Sướng.

Má lúm ngọt ngào lại xuất hiện.

Vì vậy không khỏi rướn người hôn lên.

Một nụ hôn ngọt ngào.

__________________

Edit + Beta: Chan + Yan
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!