Lọc Truyện

Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi

“Chị không thích Tiểu Nho sao? Tiểu Nho rất thích chị nha….” Tiểu Nho bị cự tuyệt trong lòng buồn bã, rất bi thương nhỏ giọng nói. Bộ dáng rất tội nghiệp, vẻ mặt đầy ủy khuất.

“Trên thế giới này người tôi thích không phải là bọn họ, chẳng phải tôi đây sẽ chết thật nhanh sao?” Tiêu Nhã Hinh rất không đồng ý, ánh mắt cô lại rơi trên người Đào Dục Huyên đang im lặng đứng một bên suy nghĩ sâu xa.

Tuy rằng cậu bé này không nói chuyện, nhưng mà sự tồn tại mãnh liệt của cậu làm người khác không thể bỏ qua.

Chủ yếu nhất là, cô rất tò mò, vì sao Tiểu Nho lại thích cô, còn cậu bé này nhìn một cái cũng không thèm nhìn đến cô.

Nội tâm Tiểu Nho tiếp tục bi thương, cô bé ngồi một bên vẽ vòng tròn.

Ánh mắt Tiêu Nhã Hinh dừng trên người Đào Dục Huyên hỏi: “Này, cậu bé, có ai thiếu nợ cậu rất nhiều tiền sao? Sao vẻ mặt của cậu lại cừu hận lớn vậy?”

Đào Dục Huyên đang trầm tư suy nghĩ, nghe giọng nói của Tiêu Nhã Hinh liền khôi phục lại tinh thần, trong ánh mắt cậu lóe lên tia lạnh lùng, khinh thường nói: “phụ nữ ngạo mạn.”

“Cái….Cái gì? cậu nói tôi là phụ nữ ngạo mạn?” Tiêu Nhã Hinh không ngờ cậu bé này mở miệng ra lại mắng người như vậy, trong lúc nhất thời, cô cảm thấy rất khó chịu, nhảy từ trên ghế xuống chỉ thẳng vào mặt cậu quát: “cậu dựa vào cái gì dám nói cậu là phụ nữ ngạo mạn? cậu mới đúng là con trai ngạo mạn, mới đúng……….”

Nguyễn Thảo Mai thấy con gái của mình cáu kỉnh như vậy lại không nói gì, khi nào nha đầu kia bình tĩnh như anh trai nó thì tốt biết mấy.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!