Lọc Truyện

 Dưới sự tiếp đón của bố Đường, bố con nhà họ Trương lần lượt ngồi xuống ghế trong phòng khách.  

 

Sau khi ngồi xuống, Trương Thiên Hào lập tức đưa mắt đánh giá Lâm Tuấn đang ngồi bên cạnh - người chưa từng lên tiếng.  

 

Trương Thiên Hào có thể cảm nhận rõ ràng khí thế mạnh mẽ, tự tin tuyệt đối toát ra từ Lâm Tuấn, là loại khí thế mà chỉ những nhân tài tự tin tuyệt đối trên lĩnh vực của mình mới có thể có được, vì vậy, không cần bố Đường nói nhiều, trực giác mà Trương Thiên Hào luôn tự hào mách bảo ông ấy, cậu thanh niên này rất có thể là người mà ông ấy muốn tìm.  

 

Đúng lúc này, Trương Văn Liệt ghé sát tai ông ấy, nói nhỏ với Trương Thiên Hào: “Bố, người này chính là Hàn Chí Khiêm, người con gặp ban ngày chính là anh ta...”  

 

Trương Thiên Hào nheo mắt, ánh mắt nhìn sang Lâm Tuấn đột nhiên có thêm phần tôn trọng.  

 

Nếu người trước mặt này chính là vị bác sĩ con trai ông ấy gặp ban ngày, người mà vừa nhìn đã phát hiện ra căn bệnh khó nói của con trai ông ấy, vậy Trương Thiên Hào tin rằng, cậu thanh niên trước mặt này chắc chắn phải có thành tựu nhất định trong lĩnh vực y học, đây là cảm nhận của ông ấy từ khí thế của Lâm Tuấn.  

 

Do đó, Trương Thiên Hào mỉm cười kính trọng hỏi bố Đường: “Ông cụ Đường, vị thanh niên này chính là con rể nhà ông à?”  

 

Được gia chủ nhà họ Trương đối xử kính trọng như vậy, tâm trạng bố Đường hiển nhiên tốt vô cùng, do đó, trong tràng cười sảng khoái, bố Đường tự hào giới thiệu với Trương Thiên Hào: “Đúng vậy, chàng trai này chính là Chí Khiêm, con rể nhà tôi, đây là gia chủ nhà họ Trương, nếu gia chủ Trương không để ý, thì con có thể gọi ông ấy là bác Trương”.  

 

Lâm Tuấn ngồi yên lặng bên cạnh từ nãy đến giờ lúc này mới mở miệng nói: “Cháu là Hàn Chí Khiêm, chào bác Trương”.  

 

Sau một hồi trò chuyện, bố con nhà họ Trương, bố Đường và Lâm Tuấn lúc này mới dần dần trở nên thân thiết hơn.  

 

Trương Thiên Hào đã mời không biết bao nhiêu bác sĩ nổi tiếng để chữa bệnh cho Trương Văn Liệt, thái độ của ông ấy đối với các bác sĩ cũng vô cùng kính trọng, lần này gặp Lâm Tuấn, cảm nhận được khí thế mạnh mẽ của Lâm Tuấn, Trương Thiên Hào nhận ra có lẽ Lâm Tuấn thật sự có chút bản lĩnh, vì vậy thái độ với Lâm Tuấn và bố Đường liền trở nên kính trọng.  

 

Trong lúc nói chuyện, mặc dù Trương Thiên Hào là gia chủ nhà họ Trương – một trong tứ đại gia tộc của thành phố Yến Kinh, nhưng đối xử với Lâm Tuấn và bố Đường rất lịch sự, đặc biệt là lúc nói chuyện với Lâm Tuấn, thái độ như thể Lâm Tuấn mới là trưởng bối, còn ông ấy mới là hậu bối.  

 

Trương Thiên Hào đã hy sinh rất nhiều vì con trai của mình.  

 

Đây là một chuyện rất rõ ràng, cho dù là bố Đường hay là Lâm Tuấn, cũng có thể nhìn ra điểm này trong quá trình nói chuyện với Trương Thiên Hào.  

 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!