Lọc Truyện

Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 06: Bị gài bẫy

Cửa phát ra một tiếng “ầm”, cùng với đó, Trần Quang Huy giơ tay tát lên mặt mình một cái, mẹ nó, đây không phải là mộng, người phụ nữ kia có thật. 

Nửa tiếng sau, điện thoại trong phòng vang lên, đầu dây bên kia vang lên giọng một người phụ nữ, đó là Lục Hàm Yên. 

“Đến nhà hàng dùng bữa, tôi tìm anh có việc”. 

Trần Quang Huy nhanh chóng thu dọn đồ đạc rồi đi đến nhà hàng, nhà hàng nhỏ khá là yên tĩnh, lúc này, Lục Hàm Yên đã bắt đầu dùng bữa, Trần Quang Huy tức giận ngồi xuống đối diện cô ta. 

Trần Quang Huy không định để việc này trôi qua một cách mơ hồ như vậy, anh không hề động đến dao nĩa đã sớm đặt sẵn trên bàn, mà nhìn về phía Lục Hàm Yên, nói: “Giám đốc Lục, chuyện tối qua rốt cuộc là sao, cô có ý gì, tôi vừa xem xét nước trong phòng, trên mỗi một cái nắp chai đều có một lỗ kim rất nhỏ. Cô cho người bỏ thuốc à? Không cần phải như vậy, chúng ta đã sắp trở thành vợ chồng trên danh nghĩa, cô nói xem, cô đào bẫy tôi vậy thú vị lắm à?” 

Nghe vậy, Lục Hàm Yên vẫn thản nhiên như không, cứ như Trần Quang Huy thật sự đang vu oan cho cô vậy, hơn nữa, ngay khi Trần Quang Huy đang thao thao bất tuyệt, muốn đòi lại một ít tôn nghiêm của mình sau chuyện đêm qua thì cô ta bỗng dưng lấy điện thoại ra, bấm vài cái, rồi đưa đến trước mặt anh. Trên màn hình điện thoại là hình ảnh của anh và cô ta. 

“Giám đốc Lục, cô có ý gì?”, Trần Quang Huy xanh mặt hỏi. 

“Không có ý gì cả, chỉ là một tầng bảo hiểm mà thôi, Diệp Ngọc Sơn tin anh, nhưng tôi lại không tin. Cho nên, về phía Diệp Ngọc Sơn, tốt nhất anh nên nghĩ xem phải nói thế nào. Nếu anh không nghe theo tôi, đoạn video này sẽ được gửi đến cho Diệp Ngọc Sơn, đến lúc đó, anh tự mà ngẫm lại hậu quả, anh ta cũng không định cho anh làm giả hóa thật đâu…” 

Nói xong, Lục Hàm Yên thu điện thoại lại, Trần Quang Huy cảm thấy choáng váng, mẹ kiếp, rốt cuộc là sao hả, Lục Hàm Yên đúng là cái gì cũng dám làm mà. 

“Anh nghĩ cho thật kỹ đi, trở về chuẩn bị sẵn hộ khẩu, sáng mai tôi đợi anh ở cục dân chính đường Xuân Giang, nhớ mua bộ đồ cho ra dáng một chút, ngày mai anh sẽ phải đến nhà tôi một chuyến, đừng khiến tôi mất mặt”. 

Nói xong, Lục Hàm Yên xoay người rời đi. 

Trần Quang Huy dõi mắt nhìn người phụ nữ khôn khéo này biến mất ở cửa, anh sờ sờ cằm, đây là thói quen của anh, mỗi khi nổi giận, anh đều tự nhổ râu mình, nhổ từng sợi râu xuống, dùng cảm giác đau đớn để làm giảm bớt lửa giận trong lòng. 

Trên đường đi mua quần áo, Trần Quang Huy cảm thấy mọi việc không nên như vậy, nếu cứ để thế, anh sẽ thật sự trở thành con rối mặc cho bọn họ giựt dây. 

Một mặt thì bị Diệp Ngọc Sơn dùng ân tình để lợi dụng, một mặt lại bị Lục Hàm Yên dùng video khống chế, vậy thì anh còn có hi vọng gì nữa? 

Vốn dĩ anh nghĩ cứ dựa theo kế hoạch của Diệp Ngọc Sơn, làm một vật biểu tượng mà thôi, xuất hiện tại thời điểm cần xuất hiện, những lúc còn lại thì cứ né xa ra là được. Nhất định không để chuyện của Diệp Ngọc Sơn và Lục Hàm Yên liên quan gì đến mình, chỉ cần đến đúng thời điểm, anh sẽ thoát khỏi chuyện này, không những có được 100 ngàn tệ, mà em gái cũng có thể tìm được việc. Chỉ cần anh cố gắng một năm mà thôi! Anh cứ tưởng bản thân vẫn trả giá được, nào ngờ kết quả lại thành ra thế này. 

Việc làm của Lục Hàm Yên quả thực rất quá đáng, tuy không biết cô ta có ý gì, nhưng đơn giản có thể đoán ra được cô ta muốn anh đứng về phía cô ta, nghe theo cô ta,… nếu không, cô ta sẽ giao video cho Diệp Ngọc Sơn, để Diệp Ngọc Sơn nhìn xem, người mà anh ta tìm đến đã sớm đứng về phe cô ta, hay vẫn còn là thuộc hạ của anh ta? Làm như vậy, một mũi tên trúng hai con nhạn, chẳng những có thể làm nhục Diệp Ngọc Sơn, mà còn có thể mượn tay anh ta để hủy diệt Trần Quang Huy. 

Lòng dạ người phụ nữ này đúng là hung ác mà! 

Xem ra, hai người này vốn là anh đề phòng tôi, tôi đề phòng anh, mỗi người đều có một mục đích riêng cần phải đạt được. 

Sau khi mua xong quần áo, Trần Quang Huy bước vào một chiếc xe đỗ ven đường, ngay lập tức, chiếc xe khởi động, chạy hướng ra vùng ngoại ô. 

“Anh Huy, chuyện quan trọng mà anh thông báo đột ngột vậy, sao tự dưng lại muốn kết hôn, anh kết hôn với ai?”, tài xế quay đầu nhìn về phía Trần Quang Huy và hỏi. 

“Đừng hỏi nhiều, dạo này ba cậu bận rộn lắm à?’, Trần Quang Huy cười hỏi. 

“Haiz, bận lắm, bận điên lên được, anh Huy, có việc gì à? Anh gấp gáp gọi tôi ra như vậy, có chuyện gì thì nói nhanh đi, đơn vị của tôi quả thực rất nhiều việc, chỉ xin nghỉ được một tiếng thôi đấy. Gần đây bản án nhiều, dù chỉ là diễn thì tôi cũng phải có mặt trong đơn vị cho đủ số, bằng không thì ba tôi không tha cho tôi đâu…” 

“Bớt nói dóc, tôi còn không rõ cái đức hạnh của cậu à, tham gia quân ngũ, cậu là người lười nhất, sao giờ lại biết chịu khó rồi? Thay tôi tra một người, quản lý khách sạn Đông Cảng, Lục Hàm Yên, cậu từng nghe qua chưa?”, Trần Quang Huy hỏi. 

“Hả? Cô ta à, biết, một đóa kiều hoa có máu mặt nổi danh thành phố Đông Cảng của chúng ta, anh điều tra cô ta làm gì?”, lúc này đang là đèn đỏ, tài xế quay đầu lại nhìn Trần Quang Huy và hỏi. 

“Cao Ninh, cậu nói nhảm nhiều vậy làm gì, tôi bảo cậu tra thì cậu cứ giúp tôi tra là được, chút chuyện đó cũng không làm được à?”, Trần Quang Huy không vui nói. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!