Lọc Truyện

Cảnh Lộ Quan Đồ

Chương 30: Ngại quá, tay dính ít máu

Khám Chính Đức đứng ở cửa, vệ sĩ của gã ta ở ngoài cửa, không vào theo. 

“Lần trước đến tôi đã không nói anh rồi, anh có biết phép tắc không thế. Anh cũng là người kinh doanh, sao lại không lịch sự vậy nhỉ, ngay cả việc gõ cửa cũng không biết sao?”, Trần Quang Huy nói rồi đi vòng qua bàn làm việc, chậm rãi bước tới vị trí cách xa Khám Chính Đức hai mét, hỏi. 

Vừa dứt lời, ngoại trừ Trần Quang Huy, tất cả mọi người ở đây đều sững sờ. 

Lời này cũng không có gì sai cả, nó dựa trên tiền đề anh là chồng hợp pháp của Lục Hàm Yên. Cho dù người này là ai, kể cả đối tác của Lục Hàm Yên thì cũng phải có phép lịch sự, mà điều này cũng khiến cho Khám Chính Đức tin chắc rằng tên nhóc này không được thông minh, thật sự coi Lục Hàm Yên là vợ của mình, sẵn sàng đổ vỏ ốc này ư? 

Lúc này Lục Hàm Yên sợ hãi đứng bật dậy, nhưng cô ta chưa kịp nói gì, vệ sĩ của Khám Chính Đức đã đi vào, rảo bước đi tới đưa tay ra túm lấy cổ áo Trần Quang Huy, trông như muốn xách anh như xách gà con đưa ra ngoài rồi nói sau. 

Lục Hàm Yên sợ tới mức che miệng lại, nhưng cô ta không dám cầu xin, quan trọng nhất là vì không kịp cầu xin. 

Vệ sĩ của Khám Chính Đức cao to lực lưỡng lại còn không chỉ có một người. Lúc này, một người vào phòng xách Trần Quang Huy ra, một người canh gác ngoài cửa chuẩn bị hỗ trợ tiếp ứng. 

“Ấy ấy ấy, nhẹ thôi, nhẹ thôi, đừng đánh đấy nhé…”, và cứ thế, trong tiếng la hét của Trần Quang Huy, anh bị vệ sĩ của Khám Chính Đức kéo ra khỏi cửa văn phòng. 

Khi cửa văn phòng đóng sầm lại, tiếng la hét cũng bị chặn ngoài cửa, thi thoảng có tiếng động rất nhỏ nhưng cũng không nghe được là ai phát ra. 

“Anh làm gì vậy, nếu mà đánh anh ta tức lên, anh ta đi tìm Diệp Ngọc Sơn thì phiền to…”, Lục Hàm Yên nói không lựa lời. 

Dường như cô ta đã quên mất mình là ai, tạm thời cũng quên mất Trần Quang Huy là ai, sao cô ta lại xin tha giúp anh cơ chứ? 

Khám Chính Đức ngồi trên ghế sofa, không để ý đến lời chất vấn của cô ta mà hỏi: “Bên phía Diệp Ngọc Sơn cô định giải quyết thế nào? Mấy năm nay anh ta y như một con cá chạch trơn trượt, tuy cũng từng làm giúp chúng ta một số việc, nhưng tất cả đều tại cấp trên hạ lệnh bắt buộc nên mới phải làm. Khi chức vụ càng ngày càng cao, anh ta cũng càng ngày càng cứng đầu cứng cổ, ban đầu là một cơ hội tốt, đáng tiếc”. 

Kể từ khi biết đứa bé này là con của mình, Khám Chính Đức cũng rất tức giận, chỉ muốn tự tay thiến mình cho rồi, tại sao ngày hôm đó gã ta lại… 

Mấy tháng trước, gã ta bắt Lục Hàm Yên đi cài bẫy Diệp Ngọc Sơn, mọi việc diễn ra rất thuận lợi, gã ta nhớ rõ mình đã cài bẫy trong khách sạn này. 

Đương nhiên cũng trong văn phòng này, khi gã ta thấy Lục Hàm Yên trở về từ trong phòng Diệp Ngọc Sơn và vết cào trên cánh tay cô ta, gã ta chỉ hỏi một câu có phải đã thành công rồi không? 

Lúc đó Lục Hàm Yên không trả lời, cô ta chỉ gật đầu, không hiểu sao khi ấy Khám Chính Đức lại nổi cơn ghen tuông, dứt khoát đè Lục Hàm Yên lên ghế sofa làm ngay tại chỗ. 

Đây là một cuộc chạy đua giành sự sống, cuối cùng gã ta giành được chiến thắng. 

Nhưng giờ đây gã ta không hề cảm thấy vui sướng khi giành chiến thắng, đó là lần duy nhất gã ta ăn nằm với Lục Hàm Yên trong hơn một năm vừa qua. Chó thật, cứ trùng hợp thế đấy, tuy có thể chứng minh gã ta mạnh hơn Diệp Ngọc Sơn, nhưng gã ta thà không giành được thắng lợi này. 

Lẽ ra chuyện này không thể trách Lục Hàm Yên, vậy nên Khám Chính Đức chỉ ngấm ngầm tức giận. 

“Tôi muốn thương lượng với anh ta, điều kiện tiên quyết là bây giờ tôi chưa thể ly hôn với Trần Quang Huy. Dù thế nào đi nữa, Trần Quang Huy hiện đang là cầu nối giao lưu giữa chúng ta với Diệp Ngọc Sơn, nếu không có chiếc cầu nối này, chúng ta sẽ xong luôn, nhất là vì chuyện bắt anh ta kết hôn, Diệp Ngọc Sơn đã hận tôi chết rồi”, trong tình thế cấp bách, Lục Hàm Yên nói thẳng ra. 

“Thương lượng? Thương lượng kiểu gì?”, Khám Chính Đức nhíu mày hỏi. 

“Bất kể thương lượng như thế nào thì vẫn tốt hơn trở mặt luôn bây giờ. Giờ mà trở mặt, tôi sẽ lại càng không có phần để thương lượng. Tất nhiên, anh là chủ, nếu anh đã quyết thì tôi sẽ nghe theo anh…”, Lục Hàm Yên còn chưa nói dứt lời, ngoài cửa đã có tiếng gõ cửa. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!