Lọc Truyện

Giờ nghỉ trưa, Ngọc hờ hững đứng dựa lưng vào chiếc xe ô tô BMW màu trắng, phong thái vừa lịch sự vừa cuốn hút. Hình ảnh một cô gái xinh đẹp quyến rũ mặc một chiếc quần trắng ống loe cổ điển kết hợp với áo vest trắng và áo cúp ngực khiến cho dòng người ra vào bệnh viện phải chú ý. 

Nam đang khấp khởi bước ra ngoài sảnh, vừa đi vừa cởi áo blu trắng. Anh còn không dám quay về phòng làm việc để cất áo đi, chỉ vì sợ “nóc nhà” của anh đợi lâu sẽ mắng. Một nữ bác sĩ xinh đẹp cùng khoa bước theo anh, giọng dẻo như mạch nha:

- Bác sĩ Nam! Anh đi ăn trưa cùng tụi em không? Tụi em đang định đi ăn lẩu…

Nam không thèm nhìn cô gái kia lấy một cái, lạnh lẽo đáp:

- Các cô cứ đi ăn đi. Tôi đã có hẹn rồi.

Không cần nói, cô gái kia nhìn mặt đã thấy rõ sự thất vọng. Một vài cô gái khác lúc này cũng bắt đầu chạy tới nhập hội. Len lén thì thầm sau lưng Nam:

- Bác sĩ Nam đẹp trai thật. Tiếc là… anh ấy là hoa đã có chủ. 

Cô gái kia không đáp, chỉ len lén bĩu môi. Cho đến khi tận mắt nhìn thấy Nam bước đến cô gái nhan sắc lộng lẫy vượt trội, mùi tiền ngào ngạt từ đầu đến chân thì mặt mới mất đi sắc hồng và chuyển dần sang sắc bạc. 

Những người đi cạnh cô gái liền bàn tán:

- Trời ạ! Đó là người yêu bác sĩ Nam sao? Cô ấy là người mẫu hay diễn viên vậy? 

- Thật là xứng đôi vừa lứa. Trai tài gái sắc.

- Cô ấy lại còn giàu nữa.

Lúc này Nam đã bước đến sát chỗ Ngọc đứng. Ngọc vẫn mặt lạnh khoanh tay nhìn anh tỏ ý giận. Anh biết là cô ấy dỗi vì cả tuần nay anh chưa gặp. Nam mỉm cười dang tay và ôm lấy Ngọc vào lòng, ngay giữa thanh thiên bạch nhật:

- Đừng giận anh mà. Anh thật sự rất nhớ em.

Ngọc không đẩy ra, giọng nũng nịu trách mắng:

- Anh còn biết nhớ em sao? Em tưởng mấy cô bác sĩ xinh đẹp làm anh bận đến điên người rồi.

Nam buông ngọc ra, còn trêu đùa thêm:

- Ai bảo người yêu của em quá đẹp trai. Người ta quý mến cũng không phải lỗi do anh mà.

Cô ném chùm chìa khóa xe vào ngực Nam rồi tự mình mở cửa ngồi vào ghế phụ. Nam nhanh chóng chụp lấy và ngồi vào ghế tài.

Vì Ngọc cảm thấy nhạt miệng nên cả hai đi ăn lẩu hải sản. Thấy cô cứ châm đũa trong bát mãi mà không ăn, Nam liền hỏi:

- Em ăn đi chứ? Có gì khiến em lo lắng à?

Ngọc thở dài đáp:

- Vâng! Là chuyện của Xuân. Con bé hình như chuyện tình yêu không được như ý. Không biết em có sai khi tác hợp nó với Khánh không nữa. Cả hai đều là người rất thân với em… nếu một trong hai xảy ra chuyện… không biết em phải làm sao.

Nam gắp một miếng cá vào bát mình, cẩn thận lọc bỏ xương rồi mới đưa cho Ngọc ăn.

- Đừng có suy nghĩ nhiều quá em ạ. Tình yêu là tự do của hai người mà. Em chỉ là một chút xúc tác bé xíu trong mối quan hệ của họ. Vì vậy chuyện tốt hay xấu đâu thể là lỗi của em. Ai cũng nghĩ như em thì làm sao người ta dám đi mai mối nữa đây.

Nhưng dù có cố gắng Ngọc vẫn không dứt ra được những suy nghĩ. Nhớ lại ánh mắt buồn của Xuân và cả việc Xuân giận cô cũng khiến lòng nặng trĩu.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!