Lọc Truyện

Cạm Bẫy Ái Tình

Ngọc đánh mắt nhìn về phia Nam, anh ấy linh cảm được có người nhìn mình nên cũng tự động ngước lên, không quên nháy mắt một cái thật tình. Ngọc vui vẻ đưa ly sâm banh lên môi nhấp một ngụm nhỏ:

- Không biết nữa.

Đôi mắt Khánh chợt lóe lên một tia tinh ranh, anh nhấp ngụm sâm banh rồi cười nói:

- Hay là để tôi thử nhỉ?

- Hả?

Ngọc còn chưa hiểu Khánh nói gì thì anh đã cúi người đặt lên má cô một nụ hôn bất ngờ. Lại còn khe khẽ thì thầm vào tai cô:

- Quà sinh nhật cho bà đấy. 

Một cô gái tình trường trải dài cả cây số mà vẫn bị một nụ hôn chọc cho đỏ mặt. Ngọc tức giận đưa một tay bóp lấy hàm của Khánh, nghiến chặt răng lại và nói:

- Nè! Dám đốt nhà tôi hả. 

Khánh nhẹ nắm lấy cổ tay Ngọc khiến cô phải lập tức buông ra, Ngọc giận dỗi bỏ về phía Nam. Khánh đứng sau vẫn cười cợt nhả:

- Vui thôi mà! Bà già của tôi.

Thật không may, cảnh Ngọc bị Khánh hôn đã lọt vào mắt Nam. Nam linh cảm thấy Khánh không đơn thuần là người bạn thân của Ngọc. Trong tiềm thức của anh dường như đã từng nghe cái tên này một lần rồi. Thấy bạn gái mình bị hôn má làm sao mà không ghen cho được. Nhưng nếu mà biểu hiện rõ việc mình đang ghen với một thằng bạn thân của cô ấy thì lại quá mất mặt. Thế nên Nam đành trút giận lên miếng thịt bò nướng. Anh quét đẫm sốt sa tế cho nó, lửa theo hơi dầu cháy phừng phừng. 
Ngọc bước đến đứng cạnh anh, giả lảng như chưa có chuyện gì xảy ra:

- Anh! Cho em một miếng thịt bò được không?

Ban đầu Nam còn định không thèm đáp lời cô nhưng sau lại nghĩ ngợi gì đó mà bỏ cây xiên xuống rồi cướp lấy ly sâm banh trên tay cô dùng một hơi uống sạch, sau đó nhìn cô đắm đuối. Ngọc vô cùng bất ngờ, cô ngớ người ra nhìn Nam. Thầm nghĩ trong đầu rằng lần này thì toang rồi. Chắc là Nam đang ghen vì cô để Khánh hôn má đây. 

Nhưng không, Nam nói:

- Dạ dày em vẫn còn yếu lắm, đừng uống mấy thứ này. Để anh đi lấy nước trái cây cho em. 

Thật không thể ngờ anh người yêu này lại thú vị như vậy, lúc ghen vào vẫn rất manly. Ngọc khoanh tay trước ngực đầy tự hào nhìn theo Nam đi về phía quầy nước. Khánh vẫn đứng đó, hơi chột dạ khi nhìn thấy Nam đi về phía mình, nhưng Nam không thèm để anh trong mắt, chỉ tập trung vào việc lấy nước trái cây rồi trở về bên bạn gái. 

Mọi chuyện có vẻ êm xuôi hơn so với Khánh đã tưởng tượng. Từ xa, Ngọc hất hàm ra vẻ, Khánh mỉm cười đưa ly sâm banh lên ra hiệu anh đã chấp nhận thua. 

Đám bạn của Ngọc cũng có nhiều cô gái xinh đẹp đang độc thân vì thế Khánh tranh thủ lân la gạ chuyện, biết đâu có thể tìm thấy ý trung nhân của đời mình. Anh bước đến chỗ mấy cô gái đang đứng tám chuyện riêng, chẳng mấy chốc mà các cô đã bám lấy anh. Vừa đẹp trai lại vừa hài hước như anh thì sao con gái có thể cưỡng lại được. 

Bữa tiệc cũng đã bắt đầu rồi vậy mà chưa thấy Xuân đâu. Ngọc sốt ruột định gọi điện thoại cho cô ấy thì thấy Xuân bước từ trong nhà ra với chiếc bánh kem hai tầng phủ đầy socola và dâu tây. Mấy anh bạn trai đứng gần lối lên biệt thự nhìn thấy Xuân trước tiên không nhịn được mà trầm trồ cảm thán.

Xuân ngại quá, hơi nghiêng mặt giấu đi đôi má ửng hồng. Hôm nay cô đã tự trang điểm một chút, mái tóc dài đen nhánh thả xõa ngang lưng kết hợp với chiếc váy đỏ trông thật sự hoàn hảo. Xuân như thể một cô công chúa bước ra từ cổ tích.

Nhìn mọi người trong bữa tiệc ngơ ngẩn ra ngắm Xuân mà Ngọc cũng cảm thấy nở mày nở mặt. 

- Cô ấy là… - Nam ngập ngừng hỏi.

Ngọc mỉm cười đặt ly nước trái cây vào tay Nam rồi bước về phía Xuân:

- Là cô bé ngốc nghếch anh vẫn thường nói đó. 

Nam đã gặp Xuân nhiều lần, anh biết cô ấy dễ thương nhưng không ngờ khi được trang điểm cô ấy có thể đẹp xuất thần như vậy.

Xuân đã bước xuống đến sân, vừa hay Ngọc cũng bước tới. Xuân không quen đi cao gót, từng bước một cẩn trọng bước đi vì sợ làm hỏng chiếc bánh mà cô đã mất công làm cả một ngày. Xuân đúng là thần đồng nấu ăn. Chỉ mới tập làm bánh kem có hai buổi ở bếp mà sản phẩm hôm nay cô làm có thể so sánh với ở ngoài cửa hàng rồi. Ngọc đỡ lấy chiếc bánh kem, trong ánh mắt chan chứa tình yêu thương và hạnh phúc:

- Trời ơi bé cưng! Chiếc bánh này đẹp muốn xỉu.

- Chị thích là được rồi ạ. Em chỉ sợ nó không ngon như vẻ bên ngoài. 

Ngọc nhún vai đáp:

- Ồi dào! Em không phải khiêm tốn. Món gì em làm mà chẳng ngon chứ. Ngon nhất trên đời.

Sự tán tụng lên tận mây xanh của Ngọc khiến Xuân bật cười:

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!