Lọc Truyện

Cải Thiên Nghịch Đạo - Phương Nguyên (FULL)

Nhưng ai có thể nghĩ tới, một câu nói truyền tới từ Công Đức đại điện đã đẩy ngã tất cả suy đoán của bọn hắn?

"Này... Phương Nguyên sư huynh trở thành chân truyền ta không còn lời nào để nói, nhưng đại đệ tử chân truyền, có phải..."

Đủ qua một lát sau, Lệ Giang Hàn mới mở miệng, vẻ mặt như đã gặp quỷ.

"Vì sao ta cảm thấy... Trong lời Vân trưởng lão mới vừa nói dường như có chút tức giận?"

Thái Hợp Chân cũng ngây ngốc mở miệng, dở khóc dở cười.

"Ha ha, tiên môn đã giao Tiểu Trúc phong cho Vân trưởng lão nắm giữ, đương nhiên Vân trưởng lão cũng không thích người khác nhúng tay quá nhiều, đây là chuyện có thể lý giải. Thế nhưng thời gian tu hành của đệ tử Tiểu Trúc phong quá ngắn, Vân trưởng lão trong cơn tức giận lại quyết định để Phương Nguyên trở thành đại đệ tử chân truyền, quả thật thoáng cái đã đoạn tuyệt khả năng vươn tay vào Tiểu Trúc phong của những người khác, thế nhưng... lần Ma Tức hồ thí luyện sắp tới phải lo liệu thế nào?"

Vương Côn lười biếng mở miệng, trong giọng nói mang theo chút hờ hững bất đắc dĩ.

"Đa tạ chư vị sư đệ sư muội ưu ái..."

Lúc này bên cạnh Phương Nguyên bu đầy người, người người đều đang lớn tiếng chúc mừng, không ngừng hành lễ, hắn bị quấn ở giữa đám người cũng chỉ đành trên dưới thở dài đáp tạ. Hắn có thể nhìn ra được, trong lúc chúng đệ tử chúc mừng, trên mặt không giấu được vẻ kinh ngạc, nhưng kỳ thật trong lòng hắn cũng là một mảnh mờ mịt. Lúc trước hắn hoàn toàn không ngờ tới Vân trưởng lão sẽ làm ra quyết định như vậy, nhưng hắn biết điều này có ý nghĩa gì!

Bản thân mình đã trở thành đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, những người này cũng biến thành sư đệ sư muội của mình?

Ma Tức hồ thí luyện, bản thân mình không chỉ cần giành vận mệnh của mình, còn phải suy xét thay mấy người bọn họ?

Loại cảm giác này khiến trong lòng hắn hơi nặng nề một chút...

Hắn thích tự mình đi con đường tu hành của bản thân mình, không thích quản nhiều chuyện rảnh rỗi như vậy...

"Vân trưởng lão... đến cùng hắn đang nghĩ như thế nào?"

Không nhịn được quay đầu một lần, nhìn về phía Công Đức đại điện cao to hùng vĩ phía sau.

"Ha ha, đoán chừng sẽ có rất nhiều người tìm đến lão phu, nói cho bọn hắn biết, ta muốn bế quan tu hành, đợi sau này lại bàn lại đi!"

Lúc này, bên trong Công Đức đại điện, Vân trưởng lão nghe được tiếng chúc mừng, tiếng huyên náo phía ngoài, dường như vô cùng thỏa mãn. Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó chậm rãi đứng lên, dường như đang chuẩn bị rời đi. Mấy vị chấp sự khác đều có chút do dự, Bạch chấp sự là người đầu tiên không nhịn được, thử thăm dò mở miệng: "Vân trưởng lão, thật sự muốn giao việc Ma Tức hồ thí luyện tới trên tay hắn sao?"

Vân trưởng lão quay đầu nhìn Bạch chấp sự một cái, cười nói: "Mới vừa rồi không phải đã nói xong sao?"

Bạch chấp sự cau mày, do dự một chút, vẫn nói thẳng: "Thực lực của Tiểu Phương Nguyên quả thật không kém, tiềm lực cũng càng mạnh, cho hắn thêm một chút thời gian, chưa chắc đã không thể đảm nhiệm vị trí đại đệ tử chân truyền một phong. Thế nhưng hắn... Dù sao thời gian hắn tu hành cũng quá ngắn ngủi, hiện tại chẳng qua cũng chỉ có tu vi Luyện Khí tầng bảy, nhưng trong Ma Tức hồ thí luyện, toàn bộ đệ tử dưới Trúc Cơ của ngũ đại tiên môn đều sẽ tham dự. Tạm thời không so sánh với chúng đệ tử thiên kiêu của các đại tiên môn khác, chỉ so sánh với đệ tử bốn phong còn lại của Thanh Dương tông, thực lực của hắn đã không tính là mạnh mẽ. Huống chi, đệ tử Tiểu Trúc phong cũng đều tu hành không bao lâu, ngươi cho rằng bọn hắn có thể ứng phó được sao?"

"Nếu như hoàn toàn chắc chắn, vậy còn gọi là thí luyện gì nữa?"

Lời Bạch chấp sự nói khiến vẻ mặt mấy vị chấp sự chung quanh đều có chút ngưng trọng, nhưng Vân trưởng lão lại trả lời vô cùng nhẹ nhõm.

Mấy vị chấp sự lập tức có chút cạn lời, câu trả lời này nghe thế nào cũng cảm thấy có chút ngụy biện.

Ô chấp sự cũng không nhịn được mà mở miệng nói: "Còn có một vấn đề, vị trí đại đệ tử chân truyền gánh nặng đường xa, mà Tiểu Phương Nguyên hiện tại thật sự có thể nói là một vì sao sáng, thế nhưng dù sao thì thứ hắn tu luyện cũng là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, nếu như tương lai không cách nào Trúc Cơ thành công, vậy..."

"Chuyện tương lai, tương lai lại nói!"

Vân trưởng lão còn chưa nghe hắn nói xong đã hờ hững quơ quơ ống tay áo, ngắt lời hắn.

Sắc mặt mấy vị chấp sự đều có chút do dự, hiển nhiên mấy câu trả lời của Vân trưởng lão không thể thuyết phục bọn hắn.

"Các ngươi thật là..."

Ngược lại Vân trưởng lão đã nhìn ra, không nhịn được nặng nề ca thán một tiếng, cười nói: "Bọn họ là đệ tử Thanh Dương tông, tu hành của bọn hắn là chuyện của Thanh Dương tông, nhưng tu vi lại là của chính bọn hắn, cho nên cuối cùng cũng chỉ là chuyện của chính bọn hắn. Ta chỉ dạy cho bọn hắn cách tu hành, lại không thể tu hành thay bọn hắn, có một số lựa chọn cần chính bọn hắn quyết định. Ha ha, lần thí luyện này, dù sao cũng là thí luyện của bọn hắn, cứ giao vào trong tay bọn hắn là tốt rồi, lão phu cũng lười lẫn vào việc này..."

"Nhưng nếu nói như vậy, chúng ta có thể đẩy sạch, nhưng rất nhiều vấn đề sẽ rơi xuống trên đầu tiểu Phương Nguyên..."

Bạch chấp sự do dự một lát vẫn nói ra vấn đề bản thân mình lo lắng nhất.

Vân trưởng lão lại chỉ cười một tiếng thoải mái, nói: "Ta lại cảm thấy, đối diện với mấy vấn đề này cũng là một bộ phận trong tu hành của hắn..."

"Đệ tử thụ giáo..."

Mấy vị chấp sự nghe vậy đều đưa mắt nhìn nhau, sau một hồi lâu, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ khom người hành lễ.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!