Lọc Truyện

Cả Đời Này Em Chỉ Có Thể Là Của Tôi

Chap 28 : Quay lại

"Bà xã ơi! sáng giờ anh chưa ăn gì giờ đói bụng quá cho anh ăn thịt của em nha."

"Bốp." Tịnh Y thẳng tay giáng cho anh một bạt tai. Một ngày không gạ gẫm cô anh chịu không nổi hay gì.

"Ai là vợ anh, vô sỉ."

Đột nhiên bị đánh một cái tát giáng trời anh cũng không kịp phản ứng một bên mặt bị Tịnh Y đánh đỏ ứng lên anh mếu máo chồm lên ôm Tình Y.

"Huhu bà xã đánh anh."

"Anh bớt lại đi mắc ói quá." Tịnh Y bất lức ngã đầu ra sau ghế dựa vào.

Bầu không khí trở nên yên tĩnh không ai nói với anh một lời nào Dục Thần thì nằm bất độc trên người của cô. Được một lúc Tịnh Y gần chìm vào giấc ngủ thì Dục Thần lên tiếng.

"Đừng bao giờ rời xa anh nữa được không."

Bị câu nói của Dục Thần làm Tịnh Y tỉnh ngủ hẳn ngồi dậy một chút nhìn anh.

Dục Thần bây giờ khác xa với lúc nãy, anh ngồi dậy dùng đôi mắt kiên nhị nhìn thẳng vào mắt cô. Có thể nói không được không, đương nhiên là không rồi.

Trải qua bao nhiu truyện cô cũng không còn sợ mẹ anh nữa, phải nói là cô chưa bao giờ sợ vì trước đây anh còn ở trong vùng kiểm soát của bà ta nên bà ta dùng anh để uy hiếp cô, bà mẹ này cũng quá là nhẫn tâm rồi.

"Ừm." Tịnh Y mỉm cười gật đầu với anh xem như đã là đồng ý anh vui như được mùa mà nhảy cẩn lên còn ôm cô xoay vài vòng rồi mới nhớ vết thương của Tịnh Y nên mới bỏ xuống.

"Anh yêu em."

Anh đặt Tịnh Y xuống để cô và anh ngồi lại tư thế ban đầu rồi lại vùi đầu vô hai bờ ngực cô. Manh động quá manh động mới vừa đồng ý quay lại đã giở trò lưu manh rồi, cô muốn tặng anh một cái bạt tai triều mến nữa nhưng mà thấy mặt anh còn đỏ ửng nên cùng không nở.

Tình Y nhìn anh như như con cún con khác xa với bộ dạng tổng tài ngày thương này gọi là gì nhỉ? ra đường anh là cá mập ở nhà anh là cá con.

"Em cũng yêu anh."

...................

Đến tối anh đuổi hết người làm trong nhà về ý là cho họ nghĩ phép vài bữa để anh và Tịnh Y có nhiều không gian riêng tư lãng mạn hơn. Dục Thần tự tay mình vào bếp nấu ăn cho cô rồi dọn ra sẵn không cho Tịnh Y đụng đến một thứ gì.

Nói anh là cậu ấm nhà giàu không biết nấu ăn thì sai rồi từ nhỏ những lúc không có Thẩm Lệ Quyên chăm sóc thì anh đã tự mình nấu ăn để ăn hầu hết người làm trong nhà lúc đó chẳng mấy ai để tâm tới anh.

Đến tối khi đi ngủ Dục Thần dẫn Tịnh Y lên phòng đã dọn dẹp cho cô. Ban đầu anh tính để đồ của cô ở phòng anh cơ đấy nhưng lá gan "thê nô" này không can đảm như đã nghĩ.

"Anh đi ra ngoài cho em ngủ đi ở đây làm gì."

Từ lúc Dục Thần đưa cô vào phòng anh vẫn nằm ì trên giường cho tới lúc cô tắm ra anh vẫn còn ở đó.

"Cho anh ngủ với em nha."

Dục Thần như đứa nhóc quay lại bày ra khuông mặt rất chi là dễ thương để dụ dỗ cô cho anh ngủ cùng. Tâm trí của Tịnh Y phải rất vững chắc mới lơ đi sự cute hột me đó của anh.

"Không, ra ngoài."

Tịnh Y đi tới chỗ anh lôi anh ngồi dậy đuổi ra ngoài ban đầu anh cứ nằm lỳ ở đó cô kéo cách nào cũng không ngồi dậy đành dùng biện pháp mạnh đạp cho anh một đạp lăng xuống giường sau đó mới lôi chân anh ra ngoài.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!