Lọc Truyện

Bỏ Rơi Ma Vương Tổng Tài

Ôn Nhược Nhàn mời cô ngồi trên sofa còn mình xoay người vào bếp pha café. Cô nhìn ngắm xung quanh… Căn hộ này rất đẹp, phải gấp đôi căn hộ mà Doãn Lạc Hàn và cô ở chung trước đây.

Di động của cô chợt đổ chuông ầm ĩ. Cô mặc kệ coi như mắt mù tai điếc. Ôn Nhược Nhàn ngó ra nhìn một lần, sau đó lại mỉm cười rụt đầu lại.

Một lát sau, Ôn Nhược Nhàn bưng tới hai ly café thơm nồng. Mân Huyên nhấp một ngụm café, không khỏi cảm thán “Cô pha café ngon thật đấy!”

Ôn Nhược Nhàn bật cười “Mỗi ngày tổng giám đốc phải uống tới mười ly café, tôi pha mãi rồi tài nghệ cũng phải tốt lên thôi. Nếu cô thích, tôi sẽ dạy cho cô.”

Nghe Ôn Nhược Nhàn nói đến Doãn Lạc Hàn, Mân Huyên chu môi không nói gì nữa.

“Cô và anh ấy cãi nhau à?” Ôn Nhược Nhàn buông ly café xuống, thân thiết hỏi cô.

Mân Huyên lắc lắc đầu “Anh ta cứ dây dưa với cô gái khác……”

“Là cô gái họ Chu đó sao?”

Mân Huyên ngạc nhiên “Đúng vậy, sao cô biết?”

Ôn Nhược Nhàn cẩn thận nói “Cô ta đã tới công ty làm loạn vài lần. Bị bảo vệ ngăn cản, cô ta lại gọi điện đến yêu cầu gặp tổng giám đốc, mỗi lần đều bị tôi từ chối. Gần đây không biết cô ta làm sao có được số di động của tổng giám đốc, thường xuyên gọi cho anh ấy. Tổng giám đốc đã rất gay gắt với cô ta, nhưng nghe cô nói như vậy thì xem ra cô ta vẫn chưa chịu bỏ cuộc…”

Mân Huyên lại ngạc nhiên, thấy Ôn Nhược Nhàn có vẻ biết nhiều chuyện nên tranh thủ hỏi “Trước kia rốt cục anh ấy và cô ta đã xảy ra chuyện gì? Có phải lại là tàn dư của một cuộc phong lưu……”

“Không phải, cô hiểu lầm rồi, quan hệ giữa cô ta và tổng giám đốc không phải như vậy. Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, nhưng hình như là trước đây tổng giám đốc nợ cô ta một ân tình gì đó, vì vậy cô ta lấy chuyện đó ra đòi tổng giám đốc cưới cô ta. Đương nhiên là tổng giám đốc không đồng ý, nhưng anh ấy cũng đã cho cô ta một số tiền rất lớn, coi như là trả món nợ ân tình. Cô ta không được làm phu nhân tổng giám đốc, nhưng thấy số tiền lớn thì gật đầu đồng ý, nói từ nay về sau sẽ không làm phiền tổng giám đốc nữa. Chuyện này đã xảy ra từ năm ngoái, tưởng vậy là xong rồi, nhưng gần đây cô ta lại thường xuyên đến đòi gặp tổng giám đốc…”

“Tôi tưởng nhà cô ta có tới bảy cái khách sạn cơ mà? Thiên kim đại tiểu thư như vậy mà cũng để ý đến tiền bạc ư?” Mân Huyên khó hiểu hỏi.

“Ai nói nhà cô ta có bảy cái khách sạn vậy?” Ôn Nhược Nhàn bật cười “Nhà cô ta nghèo rớt mồng tơi, bố mắc tội bắt cóc nên đang ngồi tù, chỉ còn hai mẹ con cô ta sống qua ngày ở nông thôn… sao lại là thiên kim đại tiểu thư gì gì đó được chứ?!”

Mân Huyên há hốc miệng. Thì ra tất cả đều là do Chu Hiếu Linh bịa ra. Như vậy, việc Doãn Lạc Hàn thường xuyên gọi điện cho cô ta như cô ta nói xem ra cũng là nói dối rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!