Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

“Không cần đâu, mắc quá..”, Đan Đan lắc đầu, cô bé rất hiểu chuyện: “Mẹ kiếm tiền khó lắm, còn chẳng nỡ bỏ tiền đi taxi nữa, Đan Đan không muốn tăng thêm gánh nặng cho mẹ đâu”.

Sở Phàm lập tức cảm thấy chua xót, anh không biết nên nói gì với con.

Ban đầu anh còn trách Vân Mộc Thanh không chăm sóc tốt cho Đan Đan, con gái mình còn chẳng có nổi một món đồ chơi. Nhưng bây giờ nghĩ lại mới thấy đó là vì con gái mình quá hiểu chuyện, con bé lựa chọn lặng lẽ chịu đựng hết thảy. mọi thứ.

“Bố, bố không cần phải tự trách đâu, không sao mà”, Đan Đan an ủi Sở Phàm như bà cụ non, cô bé cười ngọt ngào:

“Bố dẫn Đan Đan đến đây là Đan Đan đã thấy vui lắm rồi, Đan Đan không cần đồ chơi đâu”.

“Đan Đan có gấu nhỏ là đủ rồi!”, Đan Đan vui vẻ giơ con gấu nhỏ hơi cũ kỹ trong tay lên, sự yêu thích đong đầy trong đôi mắt cô bé: “Gấu nhỏ là bạn tốt nhất của con, lần nào mẹ tăng ca thì gấu nhỏ cũng ngủ với con, bầu bạn với con đó”.

“Đan Đan thỏa mãn lắm rồi”.

Sở Phàm cảm thấy mũi mình xon xót, dường như có thứ gì đó đang dâng lên trong đôi mắt anh, anh ngồi xổm xuống, nhìn con gái với vẻ chân thành rồi nói:

“Đan Đan nói đúng, gấu nhỏ là bạn tốt nhất của Đan Đan, sau này không chỉ có gấu nhỏ, bố mẹ, mà còn có cả công chúa Bạch Tuyết nữa, tất cả đều là bạn tốt nhất của Đan Đan, sẽ cùng Đan Đan trưởng thành”.

Sở Phàm vuốt ve gò má mềm mại của con gái mình, trong lòng thấy rất hạnh phúc, anh quay sang nói với nữ nhân viên bán hàng: “Chào cô, giúp tôi gói công chúa Bạch Tuyết lại”.

Nữ nhân viên bán hàng đang chán chường chụp hình tự sướng, nghe Sở Phàm nói thế, cô ta lập tức sững sờ.

Cô ta cẩn thận quan sát Sở Phàm từ trên xuống dưới rồi nói một cách ngạc nhiên: “Anh chắc chắn răng mình muốn mua món đồ chơi này hả? Đây là bản giới hạn, hơn 180 ngàn tệ đấy!”

180 ngàn tệ, rất nhiều người làm lụng suốt cả đời cũng không tiến được nhiều tiền như thế, có nhìn thế nào đi chăng nữa thì cái tên cũng không giống với người mua nổi nó.

Sở Phàm nhíu mày, cảm thấy nhân viên bán hàng này hơi lắm lời.

“Con gái tôi muốn mua món đồ chơi ấy, cô gói lại cho tôi”.

Vào lúc này, giọng nói lảnh lót của một người phụ nữ vang lên, ngữ khí giống hệt như ra lệnh.

Sở Phàm nhíu mày nhìn về hướng ấy, một đôi mẹ con ăn mặc thời thượng, trông rất có khí phách, ưỡn ngực ngẩng cao đầu mà đi về phía anh.

Đôi mẹ con ấy mặc “đồ gia đình' đắt tiền, người lớn có dáng người nóng bỏng, trông rất xinh đẹp, người nhỏ trang điểm xinh xắn, mặc áo khoác thời thượng, đeo túi LV, vừa nhìn đã biết hai mẹ con này có gia thế hơn người, đi đến đâu cũng là phong cảnh đẹp mắt.

Nhìn thấy hai mẹ con ấy, Đan Đan e dè nấp sau lưng Sở Phàm như thể hơi sợ hãi và tự ti, cô bé tủi thân: “Bố ơi, bạn ấy chính là Liễu Du Du, đây là mẹ của bạn ấy, Hàn Mai. Mẹ của bạn ấy mở thẩm mỹ viện, nhà giàu lắm”.

Đây là Liễu Du Du đã sỉ nhục con gái mình, bắt nạt con bé giữa chốn đông người sao?

Sở Phàm lặng lẽ quan sát hai mẹ con xinh đẹp ấy, đến một đứa con nít mới tí tuổi đầu như Liễu Du Du cũng tự cao. tự đại, dường như chẳng xem ai ra gì.

Anh thầm cười lạnh: Đúng là thượng bất chính hạ tắc loạn.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!