Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Cậu ta lạnh nhạt nói với Sở Phàm: “Đương nhiên nếu anh biết điều chịu chia tay, cá nhân tôi sẵn sàng thưởng cho anh một thứ”.

“Bắt đầu từ nay, anh sẽ đi theo tôi làm việc, làm một cấp. dưới tận chức tận trách”.

Lý Phong cong môi, tự cảm thấy đã thưởng cho Sở Phàm một ơn tình rất lớn: “Sau này khi tôi một bước lên mây ở tập đoàn Lý thị, đương nhiên sẽ không quên thưởng cho anh một ngụm canh”.

“Sở Phàm, cậu còn không mau cảm ơn cậu Lý đi”, Lý Thu Linh ở bên cạnh chỉ tiếc rèn sảt không thành thép, nhỏ giọng hùa theo: “Một người không có bằng cấp, không có bối cảnh còn thất nghiệp như cậu, cậu Lý thưởng cho cậu một bát cơm, sao cậu lại không hiểu chuyện chút nào vậy”.

Sở Phàm suýt chút bật cười thành tiếng.

Quân thần của Long Hồn vang danh Cửu Châu cần cậu ta thưởng cơm à?

Đừng nói là một đứa cháu chỉ thứ của nhà họ Lý, dù là chủ nhà họ Lý cũng vậy, chỉ cần một câu của mình đã đủ khiến ông ta phá sản, hồn bay phách tán rồi!

Sở Phàm hờ hững nhìn thoáng qua Lý Phong, cười như không cười hỏi: “Cậu luôn miệng nói là thay Lý Tử Duy đến đây đưa sính lễ, vậy tôi hỏi cậu, cậu có dám kêu Lý Tử Duy tới trước mặt tôi lặp lại những lời này của cậu một lần nữa không?”

Ánh mắt của anh lúc này như muốn xuyên thủng nội tâm của Lý Phong vậy.

Cậu ta hơi bối rối, nhưng vẫn tức giận quát tôi: “Láo xược, anh đang nghỉ ngờ năng lực, quyền uy của tôi ư?”

“Anh cả của tôi là nhân vật cấp bậc gì, một dân đen như: anh có thể tuỳ tiện gặp mặt sao”.

Sở Phàm cười nhạt, xem ra cũng không khác những gì mình đoán là mấy.

“Đúng vậy, Sở Phàm, cậu quá không hiểu chuyện rồi”, Lý Thu Linh cũng cực kỳ tức giận trừng Sở Phàm, bà ta vội vàng dẫn Lý Phong sang một bên, sợ tên khốn kiếp kia làm hỏng chuyện lớn của nhà mình.

“Cậu ba, vậy chúng ta lại bàn về điều kiện đính hôn đi ánh mắt Lý Thu Linh tràn đầy sự tham lam.

Hành động này càng khiến Vân Mộc Thanh tức giận hơn, cô cảm thấy đứa con gái là mình chẳng khác nào một món hàng cả.

Lý Phong khẳng định nói: “Điều kiện rất đơn giản, thứ nhất, Vân Mộc Thanh gả vào nhà họ Lý của chúng tôi nhất định phải sinh con nối dõi tông đường, đây là trách nhiệm của cô ta”.

“Sinh một đứa con gái, thưởng năm triệu, nếu là con trai thì thưởng mười triệu. Đương nhiên tốt nhất là sinh đôi, sẽ là hai mươi triệu”.

“Đương nhiên, đó là đương nhiên”.

Mắt Lý Thu Linh sáng lên, vô cùng kích động bắt đầu tính toán, giống như nhìn thấy một đống tiền mặt phấp phới trong nhà vậy.

Sắc mặt Vân Gia Mạnh cực kỳ khó coi, đám người này coi con gái mình là gì, máy đẻ sao?

Lý Phong kiêu ngạo đưa mắt nhìn mọi người, đột nhiên nói: “Thứ hai, đó chính là phải xử lý đứa con hoang Vân Mộc Thanh sinh cùng người khác trước đây, dứt khoát giết chết là được”.

Nghe vậy, Lý Thu Linh trợn trọn mắt: “Cái... Cái gì?”

Vân Mộc Thanh cũng nổi giận đùng đùng đứng lên, muốn liều mạng với tên khốn này!

Sở Phàm nheo mắt lại nhìn Lý Phong: “Cậu. nữa?”

lặp lại lần

“Tôi nói là giết chết đứa con hoang kia, anh bị điếc sao?”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!