Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz (truyenazz.com.vn) sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh - Trần Nghiêm (FULL)

 

 Bạch Thanh Hoan khẽ nhíu mày, nàng ta có thể cảm giác được lượng lớn sinh mệnh bản nguyên trong cơ thể Trần Mục đang xói mòn, đó là thứ mà có nhiều linh dược hơn nữa cũng không thể bù đắp được. 

 Trần Mục một tay ôm bả vai Khương Phục Tiên, một tay ôm eo bị thương của nàng ta, toàn bộ năng lượng vừa khôi phục trong cơ thể đều truyền cho vị hôn thê. 

 Bạch Thanh Hoan nhìn bọn họ, có chút động lòng, vậy mà bọn họ có thể cùng chung hoạn nạn, thế gian này, cùng hưởng phú quý thì dễ nhưng chung hoạn nạn thật sự rất khó. 

 "Bạch tỷ, nếu ta bị truy đuổi, ngươi có thể giúp ta đối phó với bọn họ không?" 

 "Nếu như không có uy hiếp, đương nhiên có thể giúp, nhưng chắc chắn sẽ không liều mạng vì ngươi, gặp phải kẻ thù mạnh, ngươi yên tâm, ta sẽ đốt giấy cho ngươi." 

 Bạch Thanh Hoan muốn đi Bắc Hoang Huyền Kiếm tông, bọn họ chung đường, cũng không phải cố ý bảo vệ Trần Mục. 

 Trần Mục có dự cảm không lành. 

 Đối phương đã hạ ván cờ máu nên khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha cho bọn họ, chỉ có Khương Phục Tiên khôi phục lại mới có thể tính là thoát khỏi nguy hiểm. 

 ... 

 Hàn Đằng và Cung Uy Nhuy đã xuất hiện ở sơn mạch Táng Tiên, nơi này đã bị san bằng thành bình địa, hai vị Kiếm Tiên đổ máu ở chỗ này, ngay cả tàn dư cũng không còn. 

 Bọn họ đuổi theo về Nam Hoang. 

 Lăng Vân tông ở Nam Hoang, cho nên bọn họ cảm thấy bọn Trần Mục nhất định sẽ chạy trốn về phía nam. 

 Nhưng mà bọn Trần Mục không trở về Lăng Vân tông, ngay cả Lý Thanh Lưu cũng mang theo tiểu bối đến tông môn ở Nam Hoang để tạm thời tránh né. 

 Trần Mục không dám đến tông môn khác, Khương Phục Tiên bị thương rất nặng, các thế lực khác cũng không đáng tin cậy, chỉ có thể mang nàng ta đến Bắc Hoang. 

 Hồng Minh cũng dám bắt tù binh thiên kiêu ở Đông Hoang, Trần Mục lo lắng Bắc Hoang xảy ra chuyện, cho nên mang theo Khương Phục Tiên đến Bắc Hoang, sợ Trần gia gặp nguy hiểm. 

 Ba ngày sau, vào sáng sớm. 

 Khương Phục Tiên đã khôi phục tỉnh táo lại, nàng ta mở mắt ra đã nhìn thấy Trần Mục đang ngủ gật, tuy rằng hắn không bị thương nhưng tiêu hao lượng lớn sinh mệnh bản nguyên, bây giờ cũng rất mệt mỏi. 

 Trong lòng Trần Mục rất ấm áp, loại cảm giác này rất thoải mái, Khương Phục Tiên tiếp tục nhắm mắt thêm một lát. 

 Cho đến giữa trưa, âm thanh nhẹ nhàng vang lên bên tai: "Tiểu sư đệ, đỡ tỷ đứng lên." 

 Trần Mục chợt mở mắt ra, nhìn thấy Khương Phục Tiên tỉnh lại, trên mặt tràn ngập tươi cười. 

 "Sư tỷ, tỷ nằm nghỉ ngơi đi." 

 "Vậy tỷ nằm đây." 

 Khương Phục Tiên dịch người, thay đổi tư thế cho thoải mái, nàng ta gối lên đùi Trần Mục, khóe miệng hơi nhếch lên, khuôn mặt xinh đẹp mỉm cười. 

 "Sư tỷ, tỷ không có linh đan diệu dược?" 

 "Không mang theo." 

 Khương Phục Tiên khẽ lắc đầu, nàng ta cũng không phải không mang theo, lúc trước Trần Mục tu hành trong Minh Hỏa Kiếm Ngục, đã dùng lượng lớn linh dược cao giai, sau này ngay cả linh dịch dưới thánh thụ cũng là cho hắn dùng. 

 Linh dược và đan dược trên người Trần Mục không giúp được Khương Phục Tiên, hắn đột nhiên nghĩ đến gì đó, muốn đem Thuần Dương thánh đan trong cơ thể còn chưa luyện hóa xong lấy ra. 

 Trước khi Trần Mục phun đan dược ra. 

 Khương Phục Tiên đã phát hiện, trong mắt nàng ta có ý cười nồng đậm, mỉm cười nhướng mày, nói: "Đệ ghê tởm sư tỷ đúng không? Đan dược ăn xong lại nhả ra cho tỷ?" 

 Đan dược đã đến cổ họng, Trần Mục chỉ có thể nuốt trở về, cũng không phải Khương Phục Tiên thật sự ghét bỏ, mà là viên đan dược này đối với Trần Mục có tác dụng càng lớn. 

 "Sư tỷ, đệ sai rồi." 

 "Đệ không sai, sư tỷ hiểu." 

 "Đệ sai rồi." 

 "Ồ, sai ở đâu?" 

 Trần Mục lấy ra ngọc bội tuyết sắc chia thành hai nửa, áy náy nói: "Sư tỷ, đệ không bảo vệ tốt ngọc bội tỷ cho, đệ có lỗi với tỷ." 

 Hắn đã xem đây là tín vật ước định. 

 Khương Phục Tiên nhìn ngọc bội trong tay Trần Mục, có chút thất thần, nhỏ giọng nói: "Miếng ngọc bội này tỷ từ nhỏ mang theo bên người, là cha mẹ ruột của tỷ cho." 

 "..." 

 Trần Mục còn tưởng rằng ngọc bội này không khác gì ngọc bội của Triệu Phi Yến, không nghĩ tới miếng ngọc bội này là của cha mẹ vị hôn thê. 

 Kiếm quang trong miếng ngọc bội này ngay cả Kiếm Tiên cũng có thể kích sát, cha mẹ Khương Phục Tiên rốt cuộc mạnh bao nhiêu, Trần Mục vừa khiếp sợ vừa càng thêm áy náy. 

 Thấy biểu cảm áy náy của Trần Mục, Khương Phục Tiên thản nhiên cười: "Tiểu sư đệ, không cần để ý, ngọc bội đúng lúc chia làm hai nửa, chúng ta mỗi người một nửa." 

 "Được." 

 "Sư tỷ, tỷ thích nửa nào?" 

 "Bên phải." 

 Trần Mục đem một nửa ngọc bội tuyết sắc giao cho vị hôn thê, trước kia Khương Phục Tiên cũng không cảm thấy miếng ngọc bội này quan trọng thế nào, ngược lại chỉ còn lại nửa miếng ngọc bội bình thường lại khiến cho nàng ta cảm thấy trân quý. 

 Đôi sư tỷ và sư đệ này làm cho Bạch Thanh Hoan hâm mộ, nếu như nàng ta trước kia hòa hợp với sư huynh, thì cũng không dẫn đến tách ra. 

 Bạch Thanh Hoan nhìn về phía Khương Phục Tiên, vẻ mặt hơi ngưng trọng nói: "Ngươi hẳn là không thuộc về nơi này, ngươi đến từ thế giới sau Tiên Môn?" 

 Bạch Thanh Hoan xuất thân từ Huyền Châu, biết rất nhiều bí mật mà Trần Mục cũng không biết. 

 Khương Phục Tiên bình tĩnh nói: "Ta không sinh ra ở nơi này, nhưng nơi này là quê hương của ta." 

 Trong mắt Trần Mục mang theo kinh ngạc. 

 "Theo ta được biết, trẻ con phía trên kia, đều tu luyện ở Huyền Châu, tại sao ngươi ở Hoang Châu?" 

 "Ta không có ấn tượng." 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!