Lọc Truyện

Bị Cắm Sừng, Tôi Bắt Đầu Tu Tiên - Lâm Uyên (FULL)

(*) Thế hệ giàu có đời thứ hai, những thiếu gia tiểu thư có cha mẹ giàu.

Lâm Uyên cũng thích loại cảm giác này, chẳng qua lúc trước anh bận rộn với cuộc sống và công việc nên không có thời gian hay vốn liếng để tận hưởng những thú vui nhà giàu này...

Lúc này, người được chú ý trong bãi săn thú là một thanh niên cường tráng, cởi trần thân trên.

Trên ngựa của hẳn ta treo khoảng năm sáu con mồi, bao. gồm một con gà, hai con vịt và một con dê. Trên người những con mồi này đều bị một mũi tên đâm xuyên qua, là do hắn ta bản chết.

Một vài thanh niên trẻ tuổi đứng bên cạnh bày ra vẻ mặt ngưỡng mộ, không tiếc lời khen: “Anh Thắng bản quá đỉnh! Quả thật là trăm phát trăm trúng!”

“Đúng vậy! Nếu anh Thẳng sinh vào thời cổ đại thì chắc đã được vang danh xạ thủ rồi!”

“Không biết khi nào tài bản cung của tôi mới bằng được. một nửa của anh Thắng nhỉ? Mất cả nửa buổi chiều rồi mà còn không bắt được một cọng lông gà!”

Đám người đó vừa nói chuyện rôm rả vừa đi đến gần Lâm Uyên và Cố Linh Nhi.

Tiếp đó, thanh niên tên Trương Thằng kia hỏi: “Linh nhi, người này trông có vẻ hơi lạ thì phải? Là bạn mới của em à?”

Những mối quan hệ bạn bè của Cố Linh Nhi không tính là rộng lắm. Có một vài phú nhị đại ở Giang Thành, thế nhưng có người bận quản lý xí nghiệp của gia tộc, có người tranh giành quyền lực và tài sản với anh em chú bác trong gia đình. Một số khác có tham vọng lớn, muốn phát triển sự nghiệp của gia tộc mở rộng hơn. Và số còn lại thì ăn chơi lêu lỏng, cả ngày. chìm trong men rượu và cờ bạc, chơi bời gái gú, mỗi ngày đều tận hưởng niềm vui mới.

Còn những người đến đây để cưỡi ngựa săn thú là loại người thứ ba.

Bọn họ cũng giống như Cố Linh Nhi, không có tham vọng phát triển sự nghiệp, lối sống sinh hoạt cũng không hoàn toàn sa đọa đồi trụy. Khi có thời gian rảnh rỗi, bọn họ sẽ đến đây để cưỡi ngựa săn thú, giải tỏa stress, rèn luyện thân thể.

Cố Linh Nhi nghe Trương Thắng hỏi vậy thì đáp: “Đây là bạn của tôi, Lâm Uyên. Anh Lâm, họ là bạn bè hay đi săn thú với em."

Lâm Uyên nhìn những người này, cười nói: “Chào mọi người."

Mọi người ở đây vì nể mặt của Cố Linh Nhi nên mới lên tiếng chào hỏi lại Lâm Uyên. Trương Thắng hỏi tiếp: “Không biết anh Lâm đây là người của gia tộc nào? Trước kia chưa từng nghe qua.”

Lâm Uyên đáp lại: “Chuyện tôi ra đời chắc chẳn anh đã từng được nghe kể lại. Trên khắp Đại Hạ này không ai không biết, không ai không hiểu!”

Sắc mặt của Trương Thăng lập tức thay đổi, hít một hơi lạnh, trên mặt lộ ra biểu cảm tôn kính: “Chẳng lẽ anh là người ở thủ đô...”

Người mà trên khắp Đại Hạ này không ai không biết, không ai không hiểu. Nhân vật đầu tiên mà Trương Thắng nghĩ đến là một vị công thần khai quốc(*) cũng họ Lâm. Chẳng lế người này chính là hậu duệ của vị người đó sao?

(*) Người có công xây dựng đất nước.

Tuy nhiên, Lâm Uyên đã nói thẳng ra: “Không sai, tôi chính là người kế thừa của chủ nghĩa cộng sản!”

Mọi người có mặt ở đây bị lời của anh làm cho phì cười, vẻ tôn kính trên mặt Trương Thắng cũng tan thành mây khói. Còn tưởng rằng là vị tai to mặt lớn nào đó, hóa ra chỉ là đồ tép riuf

Cố Linh Nhi cũng bật cười: “Anh Lâm, anh hài hước thật đó!"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!