"Không sao, tôi có biện pháp."
Khương Phán kéo Lâm Hiên đến dưới một bức tường, sau đó quay đầu lại nói với Lâm Hiên:
"Lâm Hiên, chúng ta trèo tường vào đii
“Cái này... không tốt lắm." Lâm Hiên nuốt nước miếng nói.
"Hiện tại biết không tốt rồi? Lúc đi học cậu và Lý Thiết Trụ trèo tường trốn học, tôi nói thế nào, các cậu đều không. nghe!" Khương Phán cười nói.
"Khi đó tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện." Lâm Hiên xấu hổ gãi gãi đầu.
"Lâm Hiên, lại đây.' Khương Phán võ võ lên tường. "Làm gì?"
“Đương nhiên là cậu đưa tôi lên, tôi là con gái, làm sao. có thể trèo qua bức tường cao như vậy chứ?”
Từ khi còn là học sinh, cô đã là một cô gái ngoan, có. phẩm chất và học tập xuất sắc, chưa bao giờ làm điều gì
xấu.
Nhưng khi vào xã hội cô mới biết được, thế giới này, cũng không đơn thuần như cô nghĩ.
Ví dụ như đối tác kia, rõ ràng là người mà cô rất tin tưởng, cuối cùng lại phản bội cô ấy.
"Lớp trưởng, cậu thật sự muốn trèo tường à?" Nhìn bộ dáng Khương Phán nóng lòng muốn thử, Lâm Hiên có chút ngây người.
“Ừ, Lâm Hiên mau tới đây đỡ tôi!”
Lâm Hiên đành chủ động ngồi xổm xuống, để Khương Phán giãm lên bả vai mình.
“Cao một chút, cao hơn một chút, được rồi, tôi lên được rồi”
“Lâm Hiên, cậu cũng lên đây đi.”
"Được"
Lâm Hiên vừa mới trèo qua tường, liền nhìn thấy chú bảo vệ cầm gậy cao su hướng hai người chạy tới.
"Các ngươi làm gì vậy?"
"Không được rồi, bảo vệ tới rồi, chạy đi!” Khương Phán năm lấy tay Lâm Hiên, hai người điên cuồng chạy.
Khung cảnh quen thuộc hiện ra trong tâm mắt, đầy kỉ niệm.
Hai người chạy mệt, trốn dưới gốc cây.
Thể lực Khương Phán tương đối kém, thở hổn hển nặng nề, trên mặt còn hiện lên mồ hôi dày đặc.
Nhưng lại tràn đầy vui vẻ.
Đây là lần đầu tiên cô làm điều gì đó được coi xấu xa từ nhỏ đến lớn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!