Lọc Truyện

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Sáng hôm sau, Mã Gia Kỳ đến tổ chức làm việc, thật tình là hắn cũng không muốn nhưng ở đó có quá nhiều việc cần phải giải quyết nên hắn bắt buộc phải tới.

Tống Á Hiên và Hạ Tuấn Lâm đã không còn huấn luyện sát thủ nữa mà ném cho Trương Cực cùng mấy anh em khác làm. Nghiêm Hạo Tường và Lưu Diệu Văn thì chưa được tha, còn phải hoàn thành một phần công việc nữa. Nghiêm Hạo Tường cần nghiên cứu cùng Lý Thiên Trạch số thuốc mà FX gửi tới, tổ chức này không có thiện ý gì với tổ chức của hắn - Hoàng Kim Hội, nên cần phải kiểm tra thật kĩ lưỡng. Lưu Diệu Văn thì thiệt lập lại hàng rào giữ liệu cho tổ chức. Không biết bao nhiêu bang phái tổ chức nhắm tới thông tin mật của Hoàng Kim Hội đâu.

Đinh Trình Hâm tỉnh dậy, dụi dụi mắt nhìn ra bên ngoài, trời hôm nay có gió:

_ Hôm nay có vẻ rất lạnh đây.

Huyên Yến Lúc này mở cửa phòng hắn bước vào cười ôn hòa:

_ Buổi sáng tốt lành thiếu gia.

Đinh Trình Hâm đôi mắt trong veo nhìn Huyên Yến cong mắt cười:

_ Chị Yến buổi sáng tốt lành!

Huyên Yến đi đến bên giường cậu:

_ Đại thiếu đã đến tổ chức làm việc từ sớm rồi, chúng ta xuống ăn sáng thôi.

Đinh Trình Hâm lật chăn ra đi xuống nền đất cùng với Huyên Yến xuống dưới lầu ngay sau khi chăn gối được gấp gọn gàng.

Lúc cậu cùng Huyên Yến vừa bước xuống dưới sảnh chính của Hắc Tư thì Hạ Tuấn Lâm với Tống Á Hiên tung tăng đi vào.

Tống Á Hiên nhìn thấy cậu thì mắt sáng như sao trời lập tức chạy đến nắm lấy tay cậu:

_ Đinh Nhi! Anh yêu em lắm luôn!!!

Đinh Trình Hâm đôi mắt rung lên nhìn Tống Á Hiên ngây thơ hỏi:

_ Yêu? Giống như mẹ yêu Đinh Nhi ạ?

Khóe miệng Tống Á Hiên giật giật:

_ A... không.. không phải...

Hạ Tuấn Lâm đứng cạnh Tống Á Hiên cũng giật giật khóe miệng, Tống Á Hiên đúng là cái đồ hấp tấp mà! Y lập tức kéo khuê mật hấp tấp của mình lại cười với cậu:

_ Đinh Nhi về rồi đấy hả? Em có muốn đi chơi cùng tụi anh không?

Đinh Trình Hâm hơi nghiêng đầu hỏi:

_ Đi chơi!?

* Bùm * sự ngây thơ đáng yêu của cậu thẳng cánh cò bay đâm vào trái tim của Hạ Tuấn Lâm và Tống Á Hiên.

" Có cảm giác bị sự đáng yêu giết chết! "

Hạ Tuấn Lâm nhìn cậu mà thở ra một hơi cười cưng chiều nói:

_ Đi cùng bọn anh, bọn anh dẫn em đi đến trung tâm thương mại chơi.

Đinh Trình Hâm ánh mắt hơi sáng lên gật đầu:

_ Đi! Em muốn đi!

Tống Á Hiên nghe thế kéo lấy tay của Đinh Trình Hâm:

_ Nào đi thôi nếu không em sẽ mốc meo mất!!

Nói xong hai người kéo Đinh Trình Hâm chạy một mạch biến mất luôn không để Huyên Yến nói lấy lời nào. Cuối cùng cô bất đắc dĩ đem điện thoại ra thông báo với hắn:

_ Đại thiếu, Tam thiếu và Hạ thiếu đem thiếu gia ra ngoài chơi rồi, liệu có sao không ạ?

Mã Gia Kỳ đầu bên kia xem camera đã biết liền nói:

_ Tôi sẽ cử người theo dõi cô không cần phải lo.

Huyên Yến đã yên tâm:

_ Vâng.

Mã Gia Kỳ nhấc mắt:

_ Trương Ca.

_ Rõ!

_________________

Biệt thự của Chu Chí Hâm, anh đang ghì Tô Tân Hạo vào tường khóa hai tay của y ra phía sau trầm khàn cười mấy cái:

_ Lên giường với em rồi mà vẫn còn muốn chạy à? Xem ra anh vẫn còn sung sức quá nhỉ?

Tô Tân Hạo mặt đó tía tai vưà cố gắng phản kháng vừa quát:

_ Chu Chí Hâm! Cậu im miệng! Tôi lớn hơn cậu 2 tuổi đấy!!

Chu Chí Hâm nhếch miệng nghiến răng nói:

_ Xem ra hôm qua còn chưa đủ thỏa mãn anh phải không hả Tô Tân Hạo!!!???

Nói xong Chu Chí Hâm đẩy thẳng Tô Tân Hạo xuống giường mà đè lên người y.

Tô Tân Hạo thấy thế lập tức biểu lộ sự sợ hãi lắp bắp nói:

_ Chu... Chu Chí Hâm... đủ.. đủ rồi đó!

Chu Chí Hâm cúi xuống liếm lấy vành tai của Tô Tân Hạo tà mị hỏi:

_ Đủ? Đủ cái gì nào, bảo bối!?

Tô Tân Hạo gương mặt xinh đẹp phiếm hồng bám lấy ga giường cam chịu bị Chu Chí Hâm giống như con chó liếm lấy run run nói:

_ Tôi... phải về nhà.

Chu Chí Hâm chẳng quan tâm hôn từ tai xuống dọc sườn mặt của y rồi hôn lấy đôi môi vẫn chưa hết sưng tấy của y. Tay không yên phận mà lần mò vào cơ thể đẹp đẽ như phấn như ngọc của Tô Tân Hạo.

Cơ thể của y run lên từng nhịp, một chút sức phản kháng đều là không có.

Chu Chí Hâm kề sát mặt vào mặt của Tô Tân Hạo nhẹ giọng nói:

_ Anh phải nhanh có con đi thôi, giải thích anh cũng nghe em rồi, em với cậu ta không liên quan gì hết. Là anh đơn phương hiểu lầm, em đã đi tìm anh suốt 1 năm, anh có biết em nhớ anh thế nào không?

Nói xong Chu Chí Hâm lại tiếp tục công cuộc để lại dấu vết trên người của Tô Tân Hạo. Đâu đâu cũng là dấu vết của anh. Còn việc hai người đã cởi áo lúc nào thì... ờ... động tác của Chu Chí Hâm thành thục lắm, cởi không phải lần đầu tiên ấy mà.

Tô Tân Hạo lúc này bị dọa tới khóc lên mà ghìm lại động tác của Chu Chí Hâm:

_ Đừng.. hôm... hôm qua còn đau lắm.. không... không muốn làm..

Chu Chí Hâm cười khẽ:

_ Không sao, một mình em làm thôi anh chỉ cần hưởng thụ, còn nữa, em đã bảo rồi... anh phải sinh con đi thôi, em muốn đem anh về Mã Gia. Thế rồi anh sẽ không chạy được nữa.

Chu Chí Hâm hôn xuống vùng bụng dưới của Tô Tân Hạo, cơ thể y giật giật:

_ Chu Chí Hâm... em... ưm... em mới 17 tuổi..

Chu Chí Hâm cười, ném cái quần lót của Tô Tân Hạo đi:

_ Thì sao? Anh quên thì em nhắc lại nhé! Chúng ta lên giường từ lúc em 16 tuổi đấy. Đây là lần thứ 5 tính cả tối qua chúng ta làm tình rồi anh à.. haha..

Một buổi sáng Tô Tân Hạo thoát không nổi nanh vuốt của Chu Chí Hâm. Bị ăn sạch không còn mảnh xương nào, đau nhức từ hôm qua chưa nguôi thì hôm nay lại đau tiếp. Xem chừng y phải bẹp dí ở nhà của Chu Chí Hâm rồi.

Vì sao ư? Sao bọn trẻ 17 tuổi mà sinh lực dồi dào thế chứ! Y không thể động nổi chân! Chết tiệt!

__________________

Tổ chức, Lý Thiên Trạch đứng trước ống nghiệm quan sát phản ứng của thuốc một lát, lại ghi ghi chép chép một lát. Sau đó y đi ra bàn làm việc làm việc một cách chăm chú.

Bỗng nhiên lúc này bị một lực lớn bế từ ghế làm việc lên bàn làm việc.

Lý Thiên Trạch mặt mày cau có:

_ Ngao Tử Dật, em có để cho anh làm việc không hả?

Ngao Tử Dật ôm lấy cái eo nhỏ của Lý Thiên Trạch mà nói:

_ Em muốn gặp anh không được à?

Lý Thiên Trạch nhìn con cún bự đang ôm lấy eo mình thì cười:

_ Tránh ra để anh làm việc, nếu không anh độc chết em đấy!

Ngao Tử Dật nhăn mặt hôn lên môi Lý Thiên Trạch một cái:

_ Tiểu Trạch, sao anh cứ muốn độc chết em thế? Em chết rồi ai lấy anh?

Lý Thiên Trạch cười mà ôm lấy khuôn mặt đẹp trai mà ngứa đòn của Ngao Tử Dật hôn lên rồi nói:

_ Em còn dám nói nữa anh sẽ thật sự độc chết em đấy!

Ngao Tử Dật cười, ánh mắt anh dành cho y tràn ngập ôn nhu cùng yêu thương:

_ Coi như chúng ta đã thích nhau lâu như vậy rồi, thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau. Tiểu Trạch, mình cưới đi.

.........

Trung tâm thương mại, ba người đẹp như hoa xuất hiện thu hút mọi sự chú ý của nơi này. Ba người đi đến đâu liền trở thành tâm điểm chú ý đến đó. Bất kể là nam hay nữ, đã mê mẩn sắc đẹp của ba người thì không phân biệt giới tính.

Nhưng mà, mơ mộng thì cũng tự mình biết là mơ mộng.

_ Này! Ba cậu trai kia đẹp thật đấy!

_ Con nhà ai mà nuôi khéo thế không biết được!

_ Nhìn xinh đẹp thế kia là biết kèo dưới không lẫn đi đâu được. Đều trắng trẻo dễ thương thế kia mà!?

_ Cậu trai đi bên phải kia kết hôn rồi đấy, đó là Tống Thiếu của Tống Gia, Lưu thiếu phu nhân của Lưu Gia đấy, mơ mộng ít thôi mấy ông mấy bà.

_ A! Nhận ra cậu trai bên trái kia rồi! Là Hạ thiếu của Hạ Gia, nghe bảo là có hôn ước với Nghiêm thiếu của Nghiêm Gia rồi.

_ Vậy... mục tiêu cuối cùng là cậu trai đi giữa nhỉ!?

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!