Lọc Truyện

Bảo Bối Hay Khóc Của Mã Tổng - Kỳ Hâm

Trong một căn biệt thự xa hoa mang phong cách cổ điển, tên nó là Hắc Tư. Mã Gia Kỳ đang ngồi trên sofa thong thả uống trà, dù hiện tại đã là buổi đêm rồi.

_ Nói đi, kho hàng đó đang ở đâu?

Kẻ kia nhổ một ngụm nươc bọt xuống dưới đất với thái độ không thể khinh bỉ hơn.

_ Mã Gia Kỳ! Tao nhổ vào! Mày dám giết em gái tao mà còn giao dịch với tổ chức tao!? Mày đang coi thường ai đấy hả thằng nhóc hỗn láo!?

Mã Gia Kỳ nghe xong khuôn mặt không một biểu cảm thừa thãi nào nhìn vào Trương Cực đang chế trụ kẻ này.

Trương Cực nhanh chóng hiểu được ý đại boss muốn gì lập tức ném gã này xuống đất. * Đoàng *, tiếng súng vang lên, một sinh mệnh cứ như vậy kết thúc.

Mã Gia Kỳ đánh mắt xuống bên dưới, một vết máu dài đã dính lên áo choàng ngủ của hắn. Mã Gia Kỳ đứng dậy, cởi áo choàng ra ném vào vũng máu thân xác kia không chút do dự nào.

_ Dọn dẹp đi Trương Cực.

_ Vâng!

Mã Gia Kỳ quay người đi lên trên lầu cùng quản gia - Trương Chân Nguyên mà không ngoảnh đầu lại. Hắn ghét nhất mấy thứ đồ nhớp nháp giống như máu dính lên đồ của mình. Hắn mắc bệnh sạch sẽ, người tự do chạm vào hắn chẳng có một ai. Kẻ tự tiện động vào hắn đều đã chết cả rồi. Còn cái chết như thế nào thì... Rất thảm đấy! Em gái của tên đã chết kia cũng là do động vào hắn, quyến rũ hắn. Chết là phải thôi, chỉ là một nữ nhân, hắn không tiếc. Mạng người trên tay hắn trước nay không hề ít, hắn có rảnh rỗi ngồi đếm cả ngày thì cũng không đếm hết được đâu. Mà, chắc chắn không có chuyện hắn ngồi đếm như thế đâu.

Mã Gia Kỳ lên trên phòng thì hắn nhận đuợc điện thoại từ mẹ hắn.

_ Tiểu Mã, con bé Thúy Hoa ấy đầu rồi? Con giết con bé rồi à?

_ Vâng, con giết rồi.

_ Haizzz... Tiểu Mã, người nào ta gửi tới con đều giết hết như vậy sao? Con không định lấy vợ à?

_ Người gửi tới một kẻ, con sẽ giết chết một kẻ.

_ Mã Gia Kỳ! Ta nói con nghe! Ta không tin không ai có thể khiến con động lòng! Tim con không thể làm bằng sắt đá như thế được!

_ Mẹ có thể thử, nhưng kẻ đó sẽ chết.

_ .... Ta không nói chuyện này với con nữa, ta vẫn sẽ gửi người tới. Bà già này muốn bế cháu rồi con không thoát được đâu!

Nói xong Mã lão phu nhân liền dập máy, hắn cũng không cảm xúc mà đặt điện thoại lên bàn đứng ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

Trương Chân Nguyên đứng cạnh đó bèn nói:

_ Thiếu gia, ngài định... Không kết hôn thật sao?

Mã Gia Kỳ cười lạnh:

_ Một lũ người ham mê tiền tài thì có gì hữu dụng chứ!?

Trương Chân Nguyên tiếp tục nói:

_ Ngài... Có thể đem một nam tử hoặc nữ tử không thuộc về danh môn vọng tộc về đây. Chỉ cần chung đụng lâu ngày tình cảm sẽ tự khắc phát triển.

Mã Gia Kỳ cười khẩy, đáy mắt vẫn luôn lạnh lẽo như thế:

_ Phát triển thế nào khi tôi không thể chạm vào họ!?

Hắn nói như thế Trương Chân Nguyên liền im bặt, anh không thể phản bác điều gì khác. Quả thật, trong một thoáng anh đã quên mất cậu chủ của mình mắc bệnh sạch sẽ chỉ vì quá sốt ruột.

Mã Gia Kỳ không nhìn Trương Chân Nguyên nói:

_ Tôi biết anh lo lắng cho tôi, lui ra đi.

_ Vâng!

Trương Chân Nguyên liền lui ra ngoài. Anh đã theo hắn từ khi hắn còn nhỏ. Hai người không đơn thuần là quan hệ chủ tớ mà còn là bạn bè trí cốt tri kỷ của nhau. Trương Chân Nguyên luôn luôn lo lắng cho hắn gần như từ miếng ăn tới giấc ngủ y như một người anh đang quan tâm em trai mình vậy. Thực tế thì cũng đúng thật, Trương Chân Nguyên năm nay 27 tuổi, hơn hắn 2 tuổi, Mã Gia Kỳ năm nay 25 tuổi.

Trương Chân Nguyên vẫn luôn muốn hắn có một gia đình trọn vẹn nên anh luôn ủng hộ việc Mã lão phu nhân gửi người tới, sẽ luôn hết sức bảo vệ người đó để người đó không chết. Nhưng cuối cùng vẫn là không thành công. Thật sự anh mong hắn tìm được định mệnh của cuộc đời mình càng sớm càng tốt. Cuộc đời hắn đi đến bây giờ quả thật không dễ dàng.

__________

Mã Gia, Mã lão phu nhân - Sinh Tuyết Ngân sau khi dập điện thoại của hắn thì tức muốn nổ phổi. Ban đêm rồi cũng không cho bà ngủ nữa, thật là thằng nhóc bất hiếu!

_ Tức chết ta mà! Ai gửi tới nó cũng giết hết rồi!

Nữ quản gia của Mã Gia - Thanh Lục rót cho bà một ly trà.

_ Lão phu nhân bớt giận, ngài biết thiếu gia mắc bệnh sạch sẽ mà.

_ Nhưng nó cũng không thể giết hết người như thế được! Giờ bao nhiêu gia tộc đều không muốn gửi nữ nhi hay nam nhi xinh đẹp tới đây nữa kìa. Cả tiền chúng cũng không thèm nữa! Giờ ta phải làm sao tìm người tới!? Không phải tức chết bà già này sao!?

Thanh Lục nghĩ nghĩ sau đó liền kiến nghị:

_ Lão phu nhân, chúng ta còn bỏ sót một thế gia nữa.

Sinh Tuyết Ngân thoáng chốc vui lên:

_ Là thế gia nào? Mau nói!

_ Lão phu nhân, Đinh Gia không phải chúng ta chưa đụng đến sao? Họ còn là con nợ của Mã Gia chúng ta. Họ sẽ không có lý do gì để không gửi người tới đây cả.

_ Được! Quá tốt rồi! Mau lên, nhanh chóng truyền tới Đinh Gia đem người tới đây. Tốt nhất là đại tiểu thư Đinh Gia, nghe đồn con bé đấy giỏi giang xinh đẹp lắm!

_ Vâng thưa lão phu nhân!

___________

Đinh Gia, sau khi Mã Gia gửi thư tới lập tức loạn cào cào hết cả lên. Ai cũng lo lắng không thể nào ngồi yên một chỗ được. Nhất là cô nàng đại tiểu thư Đinh Gia - Đinh Linh. Cô ta cứ đi đi lại lại trong phòng khách với vẻ mặt lo lắng cùng sợ hãi.

_ Ba, mẹ, làm sao bây giờ? Con không muốn chết đâu!

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!