Dù sao đến nơi này hơn nửa tháng, trực tiếp khiến chủ nhiệm cấp quyền kê thuốc, quyền phẫu thuật, trực ... Hơn nữa mấu chốt nhất là đãi ngộ tiền lương.
Cái này và thuê có cái gì khác nhau?
Hợp đồng công cũng chỉ có giá đãi ngộ như vậy!
Cho nên, Trần Thương lập tức thành tiêu điểm trong đám người này.
Điều này khiến mọi người cũng nhìn thấy hy vọng, chỉ cần có năng lực, chủ nhiệm Dư sẽ không quan tâm anh có phải người đến học bổ túc hay không!
Hạ Chính Trì cười một tiếng:
Thôi, nhịn một chut là qua, nếu không phải là không muốn ảnh hưởng đến công việc bình thường, tôi đã sớm trở mặt, được rồi, tôi đi thay băng đây, bác sĩ Trần làm việc đi.
Trần Thương gật đầu cười một tiếng.
Mọi người đều là người trưởng thành, có mấy lời đều hiểu lòng, có thể vào bệnh viện đã là nhận ơn lớn, ai cũng không muốn gây chuyện.
Sau khi Hạ Kiến Trì đi, Trần Thương nhớ tới lời hôm nay của Mã Nguyệt Huy, khiến suy nghĩ của anh cũng linh hoạt hơn.
Cũng không uổng phí một năm nay.
Không thể vứt lâm sàng!
Nghiên cứu khoa học cung không thể thiếu!
Có trung tâm thành phố làm bậc thang, rất dễ viết nghiên cứu khoa học.
Mình bây giờ tài năng viết luận văn cao như vậy, còn có rất nhiều số liệu phân tích tốt, nếu như không sử dụng tốt thì thật là lãng phí.
Hơn nữa!
Quan trọng nhất chính là còn có kinh phí nghiên cứu khoa học!
Kinh phí nghiên cứu khoa học của tổ trưởng Mã là 200 vạn, dựa theo lời anh ta nói, cùng mình có cái gì khác nhau chứ?
Hơn nữa, kỳ tháng tám là gần nhất mình phải nắm chắc thời gian.
Nhưng mà trước đó, phải tìm tổ trưởng Mã mượn một ít sách nhiệm vụ, nhìn cụ thể những chú ý nhỏ một chút, chớ đến lúc đó lại bị phê bình.
Đến khi sắp đến giờ tan việc, Mã Nguyệt Huy trở lại.
Trần Thương vội vàng tìm đến:
- Tổ trưởng Mã, anh cho em xem nhiệm vụ đề tài lúc đó một chút, em nhìn một chút xem là phải làm những gì.
Mã Nguyệt Huy trực tiếp cười nói:
- Anh có hình, trực tiếp gửi vào Wechat cho cậu.
Trần Thương cố ý kéo dài thời gian tan việc thêm một giờ, sau đó sẽ nhìn tình huống của người đàn ông một chút, thấy bây giờ anh ta đã hoàn toàn chuyển biến tốt, ngồi trên giường, đang dùng máy chụp hình quay về phía mình, dường như đang Livestream.
- Chào mọi người, tôi là bạn tốt Oa Tử của mọi người, rất vinh hạnh nói một câu, lại gặp mặt!
- Lần gặp mặt này thật không dễ dàng, dưới sư giúp đỡ của bác sĩ, mới đưa tôi từ chỗ chết trở về!
- Lần này vốn là muốn quay video ăn cá nóc cho mọi cùng xem, không ngờ lại lật xe, suýt nữa thì mất cả mạng.
- Chuyện mất mặt như vậy, vốn là tôi cũng không muốn nói, nhưng mà ... Tôi cảm thấy tôi phải nói chuyện này ra, nhắc mọi người cảnh giác, lấy đó làm gương.
Nghe lời của người đàn ông, Trần Thương cũng thở phào nhẹ nhõm, có lẽ dùng cách tuyên truyền như vậy, chắc chắn sẽ có tác dụng.
Nhìn thấy Trần Thương, người đàn ông cười tươi:
- Bác sĩ Trần!
Trần Thương cười gật đầu:
Quay video à?
Người đàn ông lúng túng gật đầu một cái:
- Ừ, đúng vậy, cám ơn anh, bác sĩ Trần, bây giờ tôi đã tốt hơn nhiều rồi.
Trần Thương lắc đầu:
- Không có chuyện gì, ngày mai quan sát một chút là có thể xuất viện.
- Đúng rồi, tôi sẽ căn cứ vào tình huống, có thể viết một bài luận văn, phát biểu trên tập san.
Người đàn ông vừa nghe, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên: