Lọc Truyện

Bà Xã Anh Chỉ Thương Em

“Lương tiểu thư, xin hỏi cô đã tỉnh chưa?” Người gõ cửa là Nam Cung Thần, anh đã đợi ròng rã cho tới trưa, có trời mới biết anh có bao nhiêu xúc động muốn phá cửa mà vào.

Rốt cuộc tối hôm qua Đằng thiếu dữ dội ra sao? Lại để cho cô gái nhỏ này ngủ đến tận bây giờ?

Sáng nay cậu chủ tinh thần thoải mái đi làm, quả nhiên là đàn ông lâu nay không đụng vào phụ nữ, một khi đã đụng thì thật sự là không giống với bình thường mà.

Nghĩ đến tối hôm qua nói chuyện với Đằng phu nhân,die»ndٿanl«equ»yd«on nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của bà, trong lòng không khỏi cảm khái vạn lần, vốn anh cũng hoài nghi, nhưng xem ra thì bây giờ không còn gì để nghi ngờ nữa rồi.

Đằng thiếu thật sự là một người ĐÀN ÔNG, không phải GAY!!! (Ánh mắt sắc bén của Đằng Cận Tư quét đến: Nam Cung Thần, cậu giỏi lắm, dám nghi ngờ tôi?

Nam Cung Thần ôm đùi người nào đó khóc rống: Cậu chủ, tôi luôn một lòng trung thành đối với anh, trời đất trăng sao chứng giám.)

“Có việc gì sao?” Lương Chân Chân khiếp sợ hỏi, cô còn nhớ rõ giọng nói của người này, là…cấp dưới của người hôm qua.

Bà cô ơi, không có việc gì tôi lại đợi cô đến giữa trưa sao? Tỉnh ngủ rồi thì nên đứng dậy đi, tôi còn phải chạy về công ty đi làm, không thì lấy cái gì nuôi miệng sống qua ngày đây? Trong lòng Nam Cung Thần đã chảy nước mắt thành sông rồi.

Tuy nghĩ thế nhưng lại vẫn nho nhã nói: “Ở đây vừa chuẩn bị quần áo mới và đồ dùng hằng ngày, khi nào có thể mang vào cho cô đây?”

Lương Chân Chân đang rầu rĩ vì không có quần áo die»ndٿanl«equ»yd«onđể mặc, nên vội vàng trả lời: “Bây giờ đi.”

Nam Cung Thần cười yếu ớt, quả nhiên là cô gái đơn giản mà, tất cả suy nghĩ đều hiện hết lên khuôn mặt.

Quần áo được đưa vào đầy đủ, ngay cả quần áo lót cũng có. Mặt Lương Chân Chân ửng hồng, vội vàng chịu đựng cơ thể đang đau nhức, mặc quần áo xong rồi mở cửa đi ra.

Quả nhiên là một tiểu nữ sinh thanh thuần động lòng người, váy màu hồng càng tôn lên làn da trắng nõn nà của cô, mang theo nét thanh xuân đứng chung với Đằng thiếu thật giống như “Trâu già và thỏ non”.

Người nào đó còn đang mơ mộng nhìn chằm chằm người đẹp, còn Lương Chân Chân thì bị anh nhìn đến ngượng ngùng, đôi tay mềm mại đan vào nhau, khẽ nói: “ Nam Cung tiên sinh à…”

“Khụ Khụ…đây là chi phiếu, Đằng thiếu nói, cô có thể điền vào đây bao nhiêu tùy ý.” Lúc nói xong câu cuối cùng, Nam Cung Thần cười đến có chút nịnh nọt, rất rõ ràng, quả nhiên hôm qua cậu chủ rất hài lòng.

Trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh không thích hợp với trẻ nhỏ, khóe miệng không tự chủ mà cong lên thành một nụ cười dâm đãng, khiến chodie»ndٿanl«equ»yd«on Lương Chân Chân trong sáng thuần khiết phải lảo đảo hai bước.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!