Lọc Truyện

Bà Mối, Làm Thê Tử Của Ta Nhé

"Làm sao ta biết được, chúng ta chia ra hai đường hành động, a Từ muốn dẫn dụ bọn chúng rời khỏi trại, ta phục kích phía sau lẻn vào bên trong cứu ngươi, nhưng ngươi không có ở bên trong, lại cứu ra hai người này... Cứ ngõ sẽ thành công, ai ngờ ngọn núi này hung hiểm, ta vừa định quay lại tìm a Từ thì bị người của ngươi bắt về."

Đoàn Phi trừng mắt nhìn Lưu Phong tức giận, "Tất cả là do ngươi, a Từ có chuyện gì, ta sẽ giết ngươi.”

Bàn tay Lưu Phong run run buông xuống, “Ta, ta phải đi cứu Tiểu Minh."

Trong đầu hắn lúc này ẩn hiện hình ảnh tiểu đệ ôn nhu dịu dàng bị thổ phỉ trói chặt tay chân.

Lưu Phong bàn tay siết chặt bước chân rất nhanh chạy ra cửa, Phạm Tường đứng chắn trước mặt ngăn hắn lại.

"Đại đương gia, chúng ta nên nghĩ cách chu toàn trước, Hắc Ưng từ lâu đã muốn diệt Hoả Lôi trại, chỉ là Thẩm đại đương gia còn sống nên không dám, lần này hắn chắc chắn biết chuyện của ngươi cùng Từ công tử kết bái huynh đệ, nhất định dùng kế sách khích ngươi đến cứu Từ công tử, bên trong nhất định có cạm bẫy, vừa giết Từ công tử trả thù, vừa triệt hạ được Hoả Lôi trại, đại đương gia hãy nghĩ kỹ trước khi hành động... Tạm thời, hắn không làm gì hại đến Từ công tử đâu."

Cái tên Hắc Ưng kia là một kẻ hung thần ác sát, là nhị đương gia của Phi Ưng trại, hiện tại hắn đã lên làm đại đương gia thay thế đại đương gia đã bị Từ Liên bắn chết. Tính tình hắn nóng nảy, mặt mày hung tợn đầu tóc rối tung dựng đứng, trên má trái có một vết sẹo cực lớn, không có chuyện gì hắn không dám làm, chỉ sợ Từ Tiểu Minh sẽ chịu khổ sở tra tấn mà thôi.

Trong địa lao Phi Ưng trại, chỉ chốc lát sau khi bắt Từ Liên ném vào đại lao, ngồi buồn đến phát chán, nàng cùng mấy tên thổ phỉ, hai bên ngồi xổm dùng kí tự 'ox' đánh cờ năm quân.

Tuy rằng hình ảnh làm cho người nhìn có chút quỷ dị, nhưng tốt xấu gì cũng không thấy cảnh dùng hình cụ tra tấn máu me đầy đất. Hắc Ưng ngồi một bên xem có chút bức bối, cảm thấy mình chưa bao giờ tưởng tượng ra trò chơi điên cuồng như vậy, mấy tên tử đệ đánh hoài vẫn không thể thắng nổi tiểu tử này. Hắn ôm chén trà, đứng ở bên ngoài nhìn không chớp mắt, cuối cùng bực tức dứt thoát tự mình ra trận, vén tay áo lên đại sát tứ phương, phải nói là khí phách bừng bừng, đoạt lấy que gỗ trên tay một tên thủ hạ ngồi xổm xuống đấu với Từ Liên.

Cuối cùng cũng không thắng nổi Từ Liên.

“Tiểu tử, chơi thêm một ván nữa, ta lúc nãy lõ tay thôi." Truyện được cập nhật nhanh nhất tại truyenazz nhé cả nhà. Các bạn vào google gõ tìm kiếm : truyenazz là sẽ thấy nhé.Bên mình đang ra chương liên tục lắm nhé!

“Hạ thủ bất hoàn a, hảo hán đừng có chơi gian lận chứ." Vị đại ca này, mặt mày đừng có hung hăng như vậy chứ, dù ngươi có doạ lão nương cũng sẽ không thể thua.

Từ Liên trên tay còn cầm que gỗ nhỏ rõ rõ xuống đất. “Nếu ta lại thắng, ngươi phải thả ta đi."

Hắc Ưng quẳng que gỗ sang một bên, “Không được, ta nhất định phải bắt Lưu Phong phục tùng, gọi ta một tiếng đại đương gia."

“Vậy thì thôi, ta đi ngủ đây, ngươi gọi người của ngươi chơi cùng a.”

Nói xong nàng nằm lăn ra chiếu rơm nhắm mắt, Hắc Ưng ấm ức, lần đầu tiên lại thua tiểu tử này, còn thua hơn trục ván cờ, thật là mất mặt hết sức. Bất quá người ở đây đều là thuộc hạ của hắn cũng bị thua không ít, nên sẽ không truyền ra ngoài làm mất mặt tân đại đương của Phi Ưng trại.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!