Lọc Truyện

Anh Hùng Trở Về - Lâm Nhiệm

Chương 35: Vì các cậu

“Cô cứ yên tâm, cháu nhất định sẽ bảo vệ Chấn Dương”, Trình Thanh Dương nhận được điện thoại của Trình Lộ Hàm, nhưng hiển nhiên anh ta không coi trọng lắm, cười khẽ bảo: “Chú Hồ vẫn đi theo cháu, ai dám bắt nạt Chấn Dương, cháu sẽ khiến kẻ đó phải trả giá bằng máu”. 

“Ừ, cháu nói như vậy cô cũng yên tâm hơn rồi”, trong giọng Trình Lộ Hàm vẫn còn chứa sự tức giận: “Nhất định không được tha cho kẻ đã làm Chấn Dương bị thương! Nhất định phải đưa Chấn Dương an toàn trở về!” 

Bạch Thủ Ninh ở bên cạnh nghe rồi lắc đầu, mặc áo chuẩn bị ra ngoài. 

Nhìn người vợ này nhiều hơn một lần ông ta cũng thấy phiền. 

Thấy vậy, Trình Lộ Hàm đập bàn: “Muộn thế này rồi ông còn đi đâu? Con trai xảy ra chuyện lớn như thế mà ông vẫn còn tâm trạng ra ngoài chơi đùa được à?” 

Bạch Thủ Ninh không quay đầu lại, lạnh lùng nói: “Tối nay tôi có hẹn với Lâm Khải Ca của nhà họ Lâm để bàn chuyện giao dịch mỏ Nguyên Tinh, chuyện nào quan trọng hơn, bà tự xem xét đi”. 

Nói xong ông ta bước ra ngoài, đóng mạnh cửa phòng khách lại. 

… 

“Chú Hồ, hình như Bạch Chấn Dương bị bắt nạt rất thảm, chúng ta phải nhanh lên một chút”, Trình Thanh Dương cười nói: “Nếu không chắc chắn cô tôi lại làm ầm lên bên nhà mẹ đẻ, đến lúc đó chắc đến chú cũng bị mắng đấy”. 

Hồ Uy Bưu xoay chiếc vòng tay, gật đầu, trong giọng nói không hề có chút xao động: “Còn khoảng ba cây số nữa, sắp đến rồi”. 

Nói đến đây, Hồ Uy Bưu lại nhớ đến những chiếc trực thăng biến mất trên bầu trời đêm, cảm giác nặng trĩu trong lòng lại dâng lên. 

Từ trước đến nay Hồ Uy Bưu luôn là cao thủ số một ngoài sáng của nhà họ Trình, tuy số lần ra tay không nhiều nhưng lần nào cũng áp chế được đối phương, vậy nên dù mấy năm nay nhà họ Trình liên tiếp tụt dốc nhưng có ông ta trấn áp nên cũng không mấy ai dám thật sự có ý đồ với nhà bọn họ. 

Không ai biết thực lực thật sự của Hồ Uy Bưu đã đến mức độ nào, nhưng dù trong tất cả võ giả ở Ninh Châu này, có lẽ ông ta cũng có thể xếp ở vị trí hàng đầu. 

Vài phút sau, cuối cùng xe của Trình Thanh Dương cũng đến được nơi Bạch Chấn Dương đang ở. 

Xe dừng lại, Trình Thanh Dương xuống xe, cảnh tượng đầy mùi máu tanh khiến anh ta phải nhíu chặt mày. 

Lúc này Bạch Tam Diệp bị chặt mất một chân đang nằm trên đất, khuôn mặt tái nhợt, còn Bạch Chấn Dương thì đang run rẩy ngồi trên đất, một chân đang bị cắm đao. 

Xem ra sự việc nghiêm trọng hơn anh ta nghĩ nhiều. 

Hồ Uy Bưu cũng xuống xe, ông ta nhìn quanh một lượt, lập tức nhìn thấy Bạch Tam Diệp bị mất một chân cùng với Bạch Chấn Dương đang bị trường đao cắm trên chân, trong mắt ông ta không khỏi hiện lên ánh sáng nguy hiểm. 

Sau đó ông ta hờ hững nói: “Đã lâu lắm rồi không có ai khiêu khích nhà họ Bạch, Bắc An bây giờ trở nên thú vị rồi đây”. 

Trình Thanh Dương nhìn lướt qua nhóm Lý Phóng Minh, sau đó nhìn vết máu trên mặt đất và nhóm vệ sĩ của nhà họ Bạch đang bị thương, hỏi: “Đội giám sát đặc biệt đã được điều động rồi à? Hôm nay có chuyện gì thế? Nhà họ Bạch đã làm gì mà để đội giám sát đặc biệt phải ra tay tàn nhẫn thế này?” 

Không khí nghiêm túc và lạnh lẽo tại hiện trường vượt xa tưởng tượng lúc trước của Trình Thanh Dương, bây giờ anh ta đã không còn thấy thoải mái như mèo bắt chuột nữa rồi. 

“Anh họ, anh họ tôi đến rồi…”, nhìn thấy Trình Thanh Dương, Bạch Chấn Dương như nhìn thấy cứu tinh, vội vàng hét lên: “Anh họ, em ở đây! Mau đến cứu tôi đi!” 

Chát! 

Nhưng Bạch Chấn Dương còn chưa nói hết câu đã bị vỏ đao của câu trường đao trong tay Lâm Nhiệm quất mạnh vào mặt. 

Mấy chiếc răng dính máu lập tức văng ra khỏi miệng Bạch Chấn Dương! 

Răng hàm của cậu ta cũng bị đánh gãy. 

Bạch Chấn Dương đau đớn ngã ra đất, nhưng lại động đến vết thương trên chân khiến trước mắt cậu ta tối đen, miệng kêu lên thảm thiết. 

Nhìn thấy cảnh này, mí mắt Trình Thanh Dương giật lên liên tục. 

“Mày là Lâm Nhiệm?”, Trình Thanh Dương nhìn thẳng vào Lâm Nhiệm, giọng điệu lạnh lùng vô tận: “Mày có biết Bạch Chấn Dương là ai không? Có biết tao là ai không mà dám làm em ấy bị thương ngay trước mặt tao hả?” 

“Dám có ý đồ với em gái tao thì nên rơi vào kết cục này, còn việc mày là ai, không quan trọng với tao”, Lâm Nhiệm mặt không cảm xúc, hờ hững nói: “Nhưng tao muốn hỏi một câu, bọn mày định ra mặt thay Bạch Chấn Dương đấy à?” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!