Lọc Truyện

Anh Hùng Trở Về - Lâm Nhiệm

Chương 16: Yêu cầu giết chết!

Nhưng phòng ngủ của Tống Tử Viện đã không còn một ai. 

“Tử Viện đâu? Mau bảo con bé ra đây, đi xin lỗi cậu Lâm!”, Tống Lương Minh thấy thế thì nôn nóng hét lên. 

Lữ Nghệ Vi đi tới cạnh bàn sách của Tống Tử Viện, phát hiện trên bàn có một tờ giấy. 

Trên đó viết: Con đi rồi, đừng tìm con, từ nay về sau, con và nhà họ Tống không còn quan hệ. 

Đây là muốn cắt đứt với gia tộc! 

Nhìn thấy tờ giấy này, Tống Lương Minh vẫn không hiểu được sự khó xử của con gái, ngược lại còn kêu la như sấm. Ông ta đạp ngã cái bàn trước mặt, hét lên: “Tìm Tống Tử Viện về cho tôi! Tôi bỏ ra bao nhiêu công sức đào tạo nó, nó lại muốn trơ mắt đứng nhìn nhà họ Tống tan tành sao!” 

Lữ Nghệ Vi cũng vô cùng tức giận: “Em trai đang ở trong tù, nó lại cao chạy xa bay, làm chị như thế mà được à!” 

… 

Một tuần trôi qua. 

Dường như mỗi một góc ở thành phố Bắc An đều đang lan truyền truyền thuyết của Lâm Nhiệm. 

Dù sao khung cảnh người giàu nhất thành phố quỳ xuống thật sự quá chấn động, mọi người đều phải cố hết sức để tiêu hoá được chuyện này. 

Cuối cùng nhà họ Tống vẫn không thể tìm thấy Tống Tử Viện, nghe đồn cuối cùng Tống Lương Minh phải bỏ ra tất cả vốn lưu động của gia tộc hiện tại mới tạm thời dẹp yên sóng gió lần này. 

Không, nói đúng hơn thì sóng gió còn chưa yên, vì Tống Viễn Đông vẫn chưa được thả ra khỏi phòng thẩm vấn của đội giám sát đặc biệt. 

Trong một khoảng thời gian ngắn, Tống Lương Minh mất đi cả con trai và con gái, sản nghiệp gia tộc bị tổn hại nặng nề, bây giờ trông như đã già đi mười mấy tuổi. 

Đương nhiên Lâm Nhiệm cũng không hề đồng tình với chuyện này, ác giả ác báo, những lời này rất đúng, nhà họ Tống rơi vào kết cục ngày hôm nay đều là do bọn họ tự chuốc lấy. 

Nhưng khi biết Tống Tử Viện cắt đứt với gia tộc, Lâm Nhiệm bắt đầu thấy hơi “hứng thú” với cô gái từ chối không nhận lỗi này. 

“Dù có chạy thì cô cũng không thể trốn thoát được lời xin lỗi này đâu”, Lâm Nhiệm lạnh nhạt nói. 

Dù sao đứng trên góc độ của anh, Tống Tử Viện chính là đồng loã của Tống Viễn Đông, đây là chuyện không có gì phải nghi ngờ. 

Cô ta làm như không thấy việc em trai bắt cóc người khác, ép buộc gái nhà lành, hơn nữa còn tìm người đến chèn ép anh. Giúp người thân là giúp người thân, bao che là bao che, đây là chuyện một chị gái có tam quan bình thường sẽ làm ra sao? 

Lâm Nhiệm híp mắt lại. 

Nhưng đúng lúc này, Hạ Thiên Kỷ đi vào. 

Cô mặc áo sơ mi trắng đơn giản và quần jean, nhưng dù mặc quần áo bình thường, trên người cô vẫn có thể toát ra một vẻ quyến rũ không tầm thường, trong veo điềm đạm, còn mang theo vẻ đẹp không khoa trương. 

Bạn sẽ rất khó tìm thấy một từ ngữ thích hợp để miêu tả Hạ Thiên Kỷ, vì vẻ đẹp của cô rất phức tạp, đa dạng, khiến người khác muốn chìm đắm bên trong, mãi mãi không ra ngoài. 

Lúc này, dù là Lâm Nhiệm cũng phải sáng mắt lên. 

Hạ Thiên Kỷ vừa đi vào đã nói: “Anh hai, sao anh lại chuyển cho em toàn bộ số tiền lớn như thế, em không thể nhận được”. 

Nhà họ Tống vì bảo vệ gia tộc đã bỏ ra một số tiền khổng lồ, khiến Tống Lương Minh đau lòng không ngủ được, mà sau khi nhận, Lâm Nhiệm lại đưa hết toàn bộ cho Hạ Thiên Kỷ. 

Một con số khổng lồ như thế thật sự khiến Hạ Thiên Kỷ phải khiếp sợ, hơn nữa, cô cũng vô thức cho rằng bản thân không nên nhận số tiền này, vì nó đều thuộc về Lâm Nhiệm. 

“Em cứ giữ đi, dù sao sau khi Thiên Minh hi sinh, anh cũng bất đắc dĩ không thể trở về đúng lúc, đã nợ các em rất nhiều”, Lâm Nhiệm vỗ nhẹ lên tay Hạ Thiên Kỷ, nói một cách nghiêm túc: “Em nhận lấy số tiền này, trong lòng anh cũng đỡ áy náy hơn”. 

Hạ Thiên Kỷ rũ mắt, đôi mắt long lanh như nước: “Anh hai, những chuyện đó vốn không phải là lỗi của anh, anh không cần áy náy như thế”. 

Gặp nhau ngắn ngủi, lại sắp chia xa, cảm xúc của Hạ Thiên Kỷ hơi phức tạp. 

“Hơn nữa anh hai à, anh là võ giả cao cấp, hằng năm phải mua rất nhiều nước Nguyên Tinh, số tiền này anh giữ là phù hợp nhất…”, Hạ Thiên Kỷ nói tiếp. 

“Tạm thời anh vẫn chưa thể sử dụng nước Nguyên Tinh”, Lâm Nhiệm cười khẽ. 

“Chưa thể sử dụng?”, Hạ Thiên Kỷ tỏ vẻ khó hiểu, dù sao thực lực Lâm Nhiệm thể hiện lúc ở lễ cưới rất mạnh mẽ, có nền tảng thực lực như thế, mỗi năm chắc phải cần tiêu hao số nước Nguyên Tinh cao ngất ngưỡng! 

Lâm Nhiệm cũng không giải thích thêm, chỉ cười nói: “Trước kia bị nội thương ở Haider, bây giờ vẫn chưa khỏi hẳn. Tóm lại, trước mắt nước Nguyên Tinh thật sự không quan trọng với anh. Ngược lại là em kìa, kiểm tra trưng binh sắp đến, phải cần nước Nguyên Tinh để bồi dưỡng cho cơ thể”. 

Trong lúc trên người có nội thương chưa lành mà vẫn có thể giết chết Tông sư cấp B như Hàn Hà Duyên trong nháy mắt, rốt cuộc thực lực chân chính của Lâm Nhiệm phải mạnh đến mức độ nào đây? 

… 

Vào lúc Lâm Nhiệm và Hạ Thiên Kỷ đang tán gẫu, một tài liệu đã được đặt trên bàn của người phụ trách bộ phận nào đó của Cục An ninh Quốc gia liên bang Hắc Ưng. 

Trên trang đầu tiên của tài liệu chỉ có một chữ rất to, là một chữ “S” lớn có màu đỏ như máu tươi! 

Tin tình báo cấp S! 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!