Tác giả: Liệt Hỏa
Thể loại: Đô Thị,
Nguồn: Sưu Tầm
Trạng thái: Đang ra
Giới thiệu: Vương giả trở về!
Biên giới phía Bắc nước Đại Hạ.
Núi tuyết trùng điệp, gió rét như dao.
Giờ phút này, có hơn mười nghìn chiến sĩ khoác quân phục trên người đang đứng nghiêm giữa cảnh trời đông đất lạnh với những gương mặt túc mục, đôi tròng mắt đỏ ngầu, cả người như đang tích tụ đầy phẫn nộ và sát khí.
Bọn họ là quân dã chiến biên giới phía Bắc của Đại Hạ, quanh năm trú đóng tại vùng đất lạnh lẽo khắc nghiệt này, cũng là đội quân có tỉ lệ hy sinh cao nhất của đất nước.
Nằm trước đội hình mấy chục nghìn người này là một chiếc quan tài màu đen được phủ lên quốc kỳ Đại Hạ.
Một cụ ông mặc quân phục với cầu vai ba ngôi sao đứng ở trước nhất. Giữa nhiệt độ cực thấp nhưng ông vẫn không có chút gì là lạnh lẽo, chỉ mở miệng, đưa giọng mình vang khắp bốn phía: “Theo mệnh lệnh số một của quân đội, truy phong Lâm Nhiệm - nguyên Thượng tá của đại đội đặc chủng thuộc quân dã chiến phía Bắc - làm anh hùng chiến tranh quốc gia cấp một, truy phong quân hàm Thiếu tướng và... danh hiệu liệt sĩ”.
Giọng ông thoáng trầm xuống ở bốn chữ cùng. Bên dưới, đã có vô số chiến sĩ quân dã chiến im lặng rơi lệ.
Gió Bắc gào thét, tuyết bay đầy trời, dường như ngay cả thời tiết nơi này cũng đang bày tỏ bất bình thay cho Lâm Nhiệm.
Mấy hôm trước, một sư đoàn bộ binh bài bản từ nước láng giềng Haider bỗng bất thình lình vượt qua biên giới, tấn công một đội xe thương mại lớn của Đại Hạ. Bọn chúng đánh cướp tất cả hàng hóa, dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất sát hại một trăm bảy mươi hai người trong đội xe rồi nhanh chóng rút về bên kia đất nước của mình.
Khi ấy, Lâm Nhiệm thân là người mạnh nhất của đại đội đặc chủng quân Bắc Dã, đã làm lơ quy định "cấm vượt qua biên giới quốc gia khác", một thân một mình đạp lên biên giới Haider, đuổi giết sư đoàn bộ binh kia suốt mấy chục nghìn dặm.
Anh dùng mười hai ngày để tiêu diệt từng tên trong số đó, thậm chí Sư đoàn trưởng - cũng là kẻ chủ mưu vụ việc - cho dù đã chạy đến trước phủ Tổng thống Haider cũng bị chém lìa đầu.
Vũ khí dùng để chém đầu gã chính là bội kiếm của Lâm Nhiệm.
Tiêu diệt toàn bộ sư đoàn bộ binh rồi, anh cắm thẳng thanh kiếm nhuộm đầy máu tươi ấy xuống quảng trường ngay trước phủ Tổng thống.
Đủ để thấy người này mạnh mẽ và kiêu ngạo đến cỡ nào!
Một thân một mình, diệt ba nghìn người! Để nợ máu phải trả bằng máu!
Khiến toàn bộ chính phủ Haider đều rơi vào hoảng sợ tột độ!
Đến nỗi cho đến tận ngày nay, vẫn chưa có một ai dám rút thanh kiếm kia ra.
Thế giới rúng động, vô số quốc gia tạo áp lực lên Đại Hạ, quy kết hành động này của Lâm Nhiệm là "chủ nghĩa khủng bố".
Để sau đó, lãnh đạo cấp cao quân đội Đại Hạ không thể không lên đường đến một quốc gia trung lập, tiến hành đàm phán với người đứng đầu quân đội các nước khác.
Ba ngày sau, tướng lĩnh Đại Hạ trở lại cùng với Lâm Nhiệm.
Hay đúng hơn là... họ mang di thể của Lâm Nhiệm về.
Cho dù là trong mắt quân dã chiến phía Bắc hay trong lòng người dân Đại Hạ, Lâm Nhiệm tuyệt đối không phải là đao phủ giết người ghê rợn, mà là một người hùng dân tộc đúng nghĩa, là tấm bia bất tử sừng sững đứng tại biên giới phía Bắc!
Vị lão tướng đảo mắt nhìn đội hình vạn người kia, cuối cùng nhìn xoáy vào chiếc quan tài đắp quốc kỳ, nói: “Núi tuyết có vinh táng trung thần!"
Lời ông vừa dứt, tuyết như càng thêm nặng hạt. Quan tài bắt đầu được hạ táng trong tiếng khóc thương ngày càng nhiều.
Bầu không khí bi ai vô tận bao trùm biên giới phía Bắc.
Nghi lễ truy điệu này được phát sóng trực tiếp trên truyền hình, cũng không biết có bao nhiêu người dân Đại Hạ đang chảy những dòng lệ đau xót.
Khi quan tài được hạ thổ hoàn toàn, khi tuyết rơi xuống nắm đất đen cuối cùng phủ lên quan tài, mấy chục nghìn người lính Bắc Dã bỗng đồng loạt rút kiếm.
Mấy chục nghìn mũi kiếm đồng loạt chỉ thẳng lên trời.
Ánh kiếm sáng loáng tựa như muốn đâm thủng trời cao!
Từng người một mang theo đôi mắt nóng hổi nhòa lệ, thét lên: “Non sông rộng lớn, quyết không nhường!"
Tất cả các chiến sĩ đồng thanh hô to khẩu hiệu của quân dã chiến phương Bắc, âm thanh vang vọng như muốn xé toạc mây cao.
Cũng không biết có bao nhiêu người đứng trước tivi đồng thời hô theo.
Mà giờ phút này, khắp Đại Hạ đều vang lên chỉ một câu nói ấy.
Nhưng trừ vị Thượng tướng có tuổi kia, không một ai đến dự tang lễ biết rằng trong chiếc quan tài đã nằm yên dưới lòng đất ấy không phải là thi thể Lâm Nhiệm, mà chỉ có một bộ quân phục thấm đẫm máu tươi.