Lọc Truyện

ANH HAI, NHẸ CHÚT

Tám tiếng này giống như anh đã đi qua tám tầng địa ngục vậy, thậm chí còn đáng sợ hơn thế nữa.

Cuối cùng cửa phòng cũng mở ra lần nữa. Ba bác sĩ chầm chậm bước ra, một trong số đó còn bế trong lòng một cục cưng đang say ngủ.

Lạc Dịch cảm thấy tim mình sắp ngừng đập rồi.

“Vợ tôi...” Lần đầu tiên anh lại ăn nói ấp úng như vậy. Hoàn toàn không còn là vị chủ tịch quyền uy, mưu mô thường ngày nữa.

Bác sĩ nam cũng là bác sĩ chính của ca phẩu thuật cực khó này. Anh nói:

“Phẩu thuật thành công. Chúc mừng anh và gia đình. Là một bé trai đáng yêu, hiện tại đã say ngủ rồi, nhóc con cực kỳ khỏe mạnh không có vấn đề gì cả.”

Lạc Dịch nhìn lướt qua cục cưng, rồi anh hỏi. “Vợ tôi...” Anh lặp lại. Anh không phải không vui vì con của mình được an bình, chỉ là với anh Lạc Nhạn là quan trọng nhất.

“Cô ấy bị động thai nên dẫn đến khó sinh, còn sinh trước so với dự tính gần nữa tháng. Thật ra là nhờ vào nghị lực và ý chính muốn sống của cô bé nên phẩu thuật mới thành công như vậy. Hiện tại vợ anh đang rất yếu, cũng hôn mê rồi. Về sau cần phải tĩnh dưỡng kỹ hơn.”

Đến lúc này không những Lạc Dịch mà Vu Chấn Động và Lộ Khúc cũng thở phào nhẹ nhõm. Mấy tiếng này bọn họ đúng là như ở trên tàu siêu tốc vậy.

Lạc Nhạn được đưa về phòng bệnh Vip mà Lạc Dịch đã an bài. Bé con của cả hai đang ở phòng dành cho trẻ sơ sinh. Do bé con sinh sớm một chút nên vẫn cần theo dõi riêng.

Lạc Dịch lúc nãy ở trước phòng phẩu thuật đã nhìn thấy bé con, anh cũng đưa tay nắm bàn tay bé xíu xiu của cậu nhóc. Nhóc con thì ngủ say chẳng hề hay biết baba đang âu yếm mình.

Lúc đó nhìn sơ qua anh đã thấy thằng nhóc hình như giống cô hơn giống anh thì phải. Đặc biệt bờ môi kia đặc biệt giống cô như hai giọt nước. Cảm giác của anh thật sự rất khó nói. Đó là niềm hạnh phúc quá lớn lao, anh không thể tìm ra từ ngữ nào mới mô tả được sự vui mừng và hứng khởi vượt bậc như vậy của mình.

Hiện tại nhìn sắc mặt trắng bạch, không có chút sức sống của Lạc Nhạn anh mới xót xa làm sao. Cô sinh con cho anh nhưng đã phải trải qua một vòng môn quan mới bình an nằm đây. Lần đầu anh thấy làm phụ nữ mới thật khổ sở.

Nắm chặt tay cô, anh hạ xuống trán cô nụ hôn, lại di chuyển đến mắt cô, hai má cô rồi nhẹ nhàng hôn lên môi cô thật dịu dàng và thành kính.

“Vợ, cảm ơn em.” Anh thì thầm bên môi cô.

Hai năm sau…

Tiếng thở dồn dập, tiếng rên rỉ của người con gái mị hoặc, tiếng va chạm cơ thể của nam nữ khiến bất cứ ai cũng phải đỏ mặt tía tai.

Lạc Dịch vừa đẩy sâu tiểu đệ của mình vào trong đầm lầy của cô vừa hôn cô say đắm.

“Nhạn!” Anh gọi.

“Dạ...a...ưm..”

“Anh yêu em.” Lạc Dịch cúi đầu ngậm lấy đồi núi mềm mịn của cô mút lấy mút để, bàn tay khác nhồi nắn bên còn lại của cô thành vô số hình dạng.

Khi cả hai đang lên đỉnh của dục vọng vô cùng sung sướng thì tiếng đập cửa không quy luật vang lên. “Baba, mami. Tom muốn ngủ cùng cùng baba mami.”

Cả hai vị bên trong giật mình. Nhưng sau đó Lạc Dịch chả quan tâm thằng nhóc chuyên giành vợ của mình, anh đè tay cô ra tiếp tục luân động dưới thân vô cùng nhịp nhàng.

Lạc Nhạn lườm anh, cô đánh vào ngực anh vài cái phản kháng. “Dịch, con tìm. Dừng lại đi.”

Lạc Dịch vô cùng không hài lòng, anh gằng giọng. “Mặc kệ nó. Thằng nhóc không có ý tứ gì hết.” Anh lại đâm mạnh vào cơ thể cô khiến cô hét lên.

“Anh đúng là...” Tiếng đập cửa nhỏ dần sau đó biến mất. Chắc nhóc con rất bất mãn với baba mami của mình.

Nhưng nào có, thằng nhóc ngồi bẹp ở trước cửa một hồi lâu, hai mắt long lanh lất láo nhìn chăm chằm cánh cửa phòng ba mẹ mình, nhóc nghe bên trong phòng của baba mami có nhiều tiếng động nhưng lại chẳng ai mở cửa cho nhóc vào, nhóc đành bĩu môi, lon ton đi về phòng nhóc chơi một mình.

Lạc Dịch ăn no nên rất thư thả ôm vợ vuốt ve. “Anh nói em đừng chiều nó quá. Phải để thằng bé học cách tự lập.”

Lạc Nhạn giật giật khóe miệng, cô đánh cái tay không đàng hoàng của anh. “Tom mới có hai tuổi thôi. Cái gì mà tự lập. Là anh nghiêm khắc với con quá.”

Lạc Dịch không muốn tranh cãi vì thằng nhóc kia nên xoa dịu vợ. “Được rồi, sau này anh ít nghiêm lại với nó, chỉ cần nó ít bám em là được.” Dứt lời anh lại đè cô ra hôn tới tấp.

Lạc Nhạn mỉm cười vòng tay qua cổ anh hôn đáp lại, môi lưỡi cả hai không ngừng tìm tòi rồi cuốn lấy nhau. Cô mở rộng hai chân để tay anh tiện đi vào bên trong nơi ướt nhẹp của mình.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!