Lọc Truyện

Anh Ấy Không Muốn Ly Hôn!

Tâm Dao hạnh phúc gật đầu, xòe bàn tay ra. Dịch Thành nhanh chóng đeo nhẫn vào, còn dịu dàng hôn lên mu bàn tay cô một cái. Sau đó, hắn dẫn cô ngồi vào bàn ăn. Tâm Dao nhìn đống quà trên bàn, e dè hỏi: “Quà này… của mọi người gửi tới sao?”

“Không, tất cả đều là anh chuẩn bị cho em.” Hắn ngồi đối diện bóc vỏ tôm cho cô. Đừng nói là bao nhiêu đây quà, dù cho có nhiều hơn nữa hắn cũng có thể tặng cô.

Cô mỉm cười, há miệng để hắn đút tôm cho mình. Thực ra không phải cô không nhớ sinh nhật mình, chỉ là cô còn tưởng là ngày mai cơ. Có thể hắn nhớ nhầm, hoặc là hắn cố tình tổ chức trước. Như nhìn ra suy nghĩ trong đầu cô, hắn nói: “Em quên sao? Chúng ta đang ở nước ngoài. Ở đây thời gian đi trước một ngày.”

“À…” Nếu nói như vậy, ngày mai khi hai người về nhà thì ở bên ấy vẫn là sinh nhật cô?

Hai người vừa ăn vừa chuyện trò rất vui vẻ. Đã từ rất lâu, rất lâu rồi, cô mới được trải qua một cái sinh nhật thật ý nghĩa. Có lẽ, nó sẽ mãi trở thành một kí ức khó quên với cô.

Sau khi dùng xong bữa tối, Tâm Dao thỏa mãn ngã trên giường. Cô chưa có ý định mở quà, dù sao bây giờ cũng đã muộn. Hơn nữa, đồ Dịch Thành tặng nhất định đều không tầm thường, đều đáng mong chờ. Cô sẽ để sáng mai mới mở quà.

Hắn nằm xuống cạnh cô, vòng tay ôm cô vào lòng. Tâm Dao ngẩng đầu, hôn nhẹ lên môi hắn, mỉm cười: “Cảm ơn anh.”

Một cái hôn thoáng qua như chuồn chuồn đạp nước, ấy thế mà lại có một sức mạnh lạ thường. Giống như một đóm lửa làm bừng cháy cánh rừng khô hạn. Dịch Thành giữ đầu cô lại, mút nhẹ bờ môi đỏ hồng. Chỉ mút thôi dường như không đủ để thỏa mãn, hắn dần biến nụ hôn này trở nên sâu hơn.

Đầu tiên là cắn mút để tách mở cánh môi hồng nhuận kia ra, sau đó đưa lưỡi vào trong càn quấy. Hắn cứ cắn mút lung tung lên như thế, không hề có chút kĩ thuật hay kinh nghiệm nào, nhưng vẫn thể hiện rõ cái khí thế bá đạo, tham lam như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Hai người chưa từng có kinh nghiệm hôn môi cứ thế mà vờn nhau, chẳng rõ là đang hôn hay đang cắn.

Lúc tách nhau ra, gương mặt cô đã ửng đỏ, hơi thở gấp gáp hỗn loạn. Lần đầu hôn nhau lại trở thành bị hắn “ức hiếp”, đầu óc cô như ngưng trệ, chẳng thiết tha suy nghĩ điều gì. Hai tay cô vẫn giữ chặt lấy cổ áo hắn, đôi mắt né tránh. Trong khi đó, ánh mắt hắn vẫn nhìn cô chằm chằm, sâu thẳm như vực sâu không thấy đáy, kéo cô luân hãm vào trong đó.

“Anh… A… Ưm…” Cô muốn nói gì đó, nhưng đã bị hắn chặn lại. Đầu lưỡi hắn linh hoạt len lỏi vào trong khoang miệng cô mà càn quét, không muốn để cô nói thêm gì. Không khí trong phòng dường như tăng cao một cách đột ngột, gió đêm từ biển thổi vào qua khe cửa mở hờ cũng không thể làm dịu đi cái nóng này.

“Ngoan…” Hắn buông tha cho cô, hơi thở nặng nề phả vào bên vành tai làm Tâm Dao thấy ngứa ngáy. Cô vừa dịch người đi thì đã bị hắn chế trụ lại. Tâm Dao không ngốc, cô đương nhiên biết hắn muốn làm gì.

Cô không phải không muốn, lại càng không phải là ghét bỏ hắn. Hai người đều đã trưởng thành, là vợ chồng hợp pháp, hơn nữa còn xác nhận tình cảm, việc này là việc sớm muộn mà thôi. Chỉ là cô đang lúng túng không biết mình nên làm gì. Hai tay cô đặt trước ngực hắn, căng thẳng nói không thành tiếng, cả người cứng đờ như một khúc gỗ. “Anh… em…”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!