Lọc Truyện

Anh Ấy Không Muốn Ly Hôn!

Tâm Dao mang theo phần bánh kem kia về nhà. Hải Nguyệt có ý định để ba mẹ và anh trai nếm thử thành phẩm đầu tiên của mình, chứ cô thì không nỡ làm thế. Lý Yên sống cùng ba mẹ cô, vị giác của họ đã sớm bị Lý Yên chiều hư rồi, cái bánh này của cô thế nào cũng bị chê. Cô mang về cho Dịch Thành thử. Không phải cô ác, chỉ là so với việc để ba mẹ thử cái bánh không đảm bảo an toàn này thì cô muốn cho hắn thử hơn. Coi như đây là một phần đền bù cho việc hắn cứ ậm ờ mãi chẳng chịu ly hôn.

Nghĩ đến đó, khóe miệng Tâm Dao cong lên tạo thành một nụ cười thật tươi. Lúc cô về nhà cũng là lúc Dịch Thành vừa trở về từ công ty. Hắn nhìn cô chăm chăm, trong khi Tâm Dao bày cái bánh kem ra dĩa. Cô cười: “Ăn thử đi, tôi tự làm đấy.”

Dịch Thành nhìn cái bánh, hơi nhíu mày lại. Song, hắn vẫn cầm thìa xúc một miếng bánh cho vào miệng. Mặc dù vẻ ngoài của nó trông không đẹp lắm, nhưng vị cũng khá được. Nhưng Dịch Thành vốn không thích ăn ngọt, hắn chỉ thử một chút rồi gật đầu: “Khá được.”

“Cảm ơn.” Được khích lệ, tâm trạng Tâm Dao cũng trở nên không tệ. Dịch Thành nhớ tới chuyện lần trước Vương Việt dặn dò, hắn hỏi: “Có cần tôi giúp gì không?”

“Hả? À, không cần đâu.” Tâm Dao lắc đầu ngay, cô không có phúc phần nhận được sự giúp đỡ của nam chính. Trước sau gì cũng sẽ ly hôn, cô không muốn làm phiền hắn. “Tôi có người giúp rồi, không phiền anh đâu.”

Dịch Thành nhớ tới người cùng cô đi ăn, đưa cô về nhà mấy ngày trước. Vương Việt nói đúng rồi sao? Bởi vì người đó luôn ở bên giúp đỡ Tâm Dao nên cô động lòng?

Hắn có vẻ tức giận, dứt khoát quay người bỏ về phòng trong ánh mắt khó hiểu của Tâm Dao. Hắn cứ đi mà chẳng thèm ngoái lại nhìn trong khi cô vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô nói gì sai sao? Cùng lắm chỉ là từ chối hắn giúp đỡ thôi mà.

“Mấy ngày nay anh ta bị làm sao ấy nhỉ?” Tâm Dao lẩm bẩm, nhưng sau đó cô cũng chẳng để tâm mấy. Bữa ăn tối Dịch Thành cũng không xuống, Tâm Dao đành ngồi ăn một mình. Dì Trần vừa lau dọn vừa nói: “Có vẻ ông chủ đang rất muốn giúp phu nhân đấy.”

Tâm Dao lắc đầu ngay: “Không thể đâu ạ, chắc chỉ là tiện miệng hỏi mà thôi. Nhưng sao dì lại gọi con là phu nhân rồi?” Cô không quen với cách xưng hô này. Hơn nữa, cô cũng thích được gọi là tiểu thư hơn.

Dì Trần đáp: “Ông chủ bảo thế ạ.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!