Lọc Truyện

Ẩn Môn Thiếu Chủ - Ninh Chiết (FULL)

Tô Lan Nhược hoảng sợ lắc đầu, vừa khóc lóc vừa kể lại chuyện vừa rồi.

Sau khi biết chuyện đã xảy ra, Triệu Thục Viện lập tức sợ tái mặt.

"Sao chổi! Cậu đúng là đồ sao chổi!"

"Sao cậu không đi chết đi chứ? Loại sao chổi như cậu sống trên đời này làm gì nữa hả?"

Triệu Thục Viện vừa tức giận vừa lo lắng, bà ta chỉ vào mũi Ninh Chiết lớn tiếng chửi bới.

"Đây là lỗi của Ninh Chiết sao? Không phải tất cả là do rượu giả của Tôn Vân Thạch à?" Tô Minh Thành tức giận trừng mắt nhìn vợ: "Nếu không có Ninh Chiết giúp đỡ, không biết tối nay Lan Nhược có nguyên vẹn trở về như vậy không đó!"

"Ai cần cậu ta giúp chứ!”

Triệu Thục Nguyên không chút cảm kích mà nước mắt lưng tròng mắng Ninh Chiết: "Cậu mau trở lại đó quỳ lạy xin lỗi Bạch thiếu gia đi! Cho dù Bạch thiếu gia có đánh chết cậu cũng phải để Bạch thiếu gia đánh để trút giận..."

Bạch Phi vốn đã không muốn hòa giải với nhà họ Tô.

Bây giờ muốn anh ta hòa giải với nhà họ Tô càng khó hơn lên trời.

Chỉ cần một mình Bạch Tứ Gia đã đủ ra tay đối phó Tô giat

Đó chính là Bạch Tứ Gia!

Là người ngay cả tam đại gia tộc cũng phải nể mặt!

Nhìn Triệu Thục Viện vô lý như vậy, Ninh Chiết thật sự nói không nên lời.

Im lặng một lúc, Ninh Chiết mới ngước mắt nhìn Tô Lan Nhược: "Trước hết cứ xem cha của Tôn Vân Thi có thể giúp được gì không, nếu không được tôi sẽ nhờ người giúp bà giải quyết chuyện này."

Chuyện này không chỉ là rắc rối của nhà họ Tô mà còn là rắc rối của chính anh.

Tên Bạch Phi đó chắc chắn sẽ không bỏ qua!

Chắc chăn anh ta sẽ đến tìm anh tính số!

Nếu cha của Tôn Vận Thạch không làm được thì chính anh sẽ làm! Không phải Tống Thanh Diên đã nói cô mình một ân tình sao?

Vào lúc không còn cách nào khác nữa, anh có thể nhờ Tống Thanh Diên giúp

Người như Tống Thanh Diên chắc chắn sẽ giữ lời nhỉ? “Kẻ phế vật như cậu có thể giải quyết được gì chứ?”

"Cậu mau đến cho Bạch thiếu gia đánh chết đi, làm Bạch thiếu gia hết giận chính là giúp chúng tôi giải quyết phiền toái rồi..."

Triệu Thục Nguyên lại chỉ vào Ninh Chiết mà mắng.

Ninh Chiết khẽ cau mày, trong lòng thầm mắng bà bị bệnh à, sau đó anh đã xoay người đi ra ngoài.

Tô Minh Thành vội vàng đứng dậy đuổi theo: "Tiểu Ninh, tâm trạng của mẹ Lan Nhược không tốt, cậu đừng để trong lòng, tôi biết cậu đang muốn cứu Lan Nhược, cậu làm vậy rất đúng!"

Ninh Chiết gật đầu mỉm cười, nhưng chân vẫn nhanh chóng rời đi.

Tô Minh Thành muốn ngăn cản, nhưng do dự hồi lâu vẫn là từ bỏ.

Trước tiên cứ để cậu đi trước đi, nếu không trong nhà lại náo loạn không bình yên được...

Buổi tối, Ninh Chiết một mình đi đến ký túc xá công ty, thỉnh thoảng lại lắc đầu cười khổ.

Mẹ nó, chuyện này là sao vậy chứ!

Nếu biết trước lãnh chứng với Tô Lan Nhược sẽ gặp phải rắc rối lớn như vậy, anh đã không làm rồi.

Cái này, chưa kịp hỏi được chuyện trước kia của mình đã gây ra một đống phiền phức rồi!

Điều đáng mừng duy nhất là có vẻ ông bố vợ bất đắc dĩ này cũng khá tốt. Vừa nghĩ, Ninh Chiết vừa đi về phía chợ đêm.

Làm ầm ï một hồi nên anh vẫn chưa bỏ cái gì vào bụng hết.

Đến chợ đêm ăn no nê xong, Ninh Chiết lại đi bộ trở về công ty.

Chắc chăn giờ này đã bỏ lỡ ca đêm rồi nên anh cũng không vội về lắm, cứ chậm rãi đi về như vậy coi như đi bộ tiêu cơm.

Đi được nửa đường thì bụng Ninh Chiết bỗng nhiên kêu lên.

Chết tiệt!

Chắc chăn là vì đám rượu giả vừa rồi!

Tất cả đều là lỗi của tên khốn Tôn Vân Thạch đó!

Trong lòng Ninh Chiết đang thầm thăm hỏi mười tám đời tổ tiên nhà Tôn Vân Thạch, anh tìm kiếm một hồi mới nhìn thấy một công trường đang xây dựng dở dang cách đó mấy chục mét. Thế là anh vội vàng kẹp chặt mông chạy chậm về

phía công trường đó.

Bước vào công trường, anh lập tức cởi quần ngồi xổm xuống, dùng sức dồn hết vào cơ bụng.

Vừa cảm nhận niềm vui được giải thoát, Ninh Chiết vừa chào hỏi tổ tiên nhà Tôn Vân Thạch.

Ngồi xổm hơn mười phút, Ninh Chiết cuối cùng cũng hoàn toàn được giải phóng.

Ngay lúc anh đang chuẩn bị rời đi thì bên tai đột nhiên truyền đến âm thanh đánh nhau.

Không đợi Ninh Chiết đi qua, âm thanh đó đã càng ngày càng tiến lại gần.

Thông qua ánh đèn đường mờ nhạt, anh có thể thấy hai bóng đen đang đánh nhau quyết liệt.

Hai bên liên tục ra chiêu, mỗi chiêu điều là chiêu chí mạng hệt như trong phim võ thuật.

Nhìn hai người đánh nhau kịch liệt, Ninh Chiết không khỏi có chút thất thần. Hình ảnh này...

Hinh như có hơi quen quen?

Trong lúc anh đang lơ đãng, một người trong cuộc chiến đã chú ý đến anh.

Dùng một chiêu đánh người đối diện thoáng lùi lại rồi người này lập tức nhảy lên, lao thẳng về phía Ninh Chiết.

"Không ổn!"

Tống Thanh Diên thầm nghĩ không ổn, cô vội vàng hét lên với Ninh Chiết còn đang ngơ ngác: “Chạy đi!”

Cô biết rõ, Huyết Lang đang muốn bắt người bất ngờ xuất hiện này làm con tin!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!