Lọc Truyện

Ấm áp có em ngọt ngào có anh

Chương 208LÀM SAO DÁM?
Trình Mặc lạnh mắt liếc nhìn đám người, trong đầu chỉ có hai chữ “ngu xuẩn”.

Đám người này không biết trong thâm tâm người đàn ông này âm u đáng sợ đến thế nào. Mấy năm qua anh đã ngụy trang rất giỏi và lừa dối được vô số người, thế nhưng cuối cùng vẫn sẽ có ngày lớp ngụy trang này biến mất.

Người đàn ông này có năng lực mà người bình thường không cách nào có thể tưởng tượng ra được, mà sự âm u điên cuồng bên trong con người anh lại đủ để khiến thế giới này bị hủy diệt.

Trình Mặc nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh mình, sự thờ ờ trong mắt dần chuyển sang kính nể.

“Vào đi.”

Bùi Duật Thành nhẹ giọng nói.

Dứt lời, cửa phòng hội nghị bị đẩy ra, ba người trẻ tuổi bước vào.

Người thanh niên dẫn đầu mang theo một nụ cười như gió xuân, trong túi áo vest trước ngực có cắm một bông hoa uất kim hương trắng, rất cao quý lại ưu nhã.

Theo sau anh ta là một cô gái mặc đồ da màu đen, sắc mặt thờ ơ lạnh lùng như một khối băng khiến người khác không dám tới gần.

Người cuối cùng lại giống như một cậu thiếu niên mới lớn, gương mặt rất sạch sẽ. Mái tóc màu trắng hơi xoăn cộng với cây kẹo que đang ngậm trọng miệng khiến cậu ta trông có vẻ rất ngây thơ hồn nhiên.

“Bọn họ…”

Thấy ba người này xuất hiện, Trình Mặc cuối cùng không thể giữ nổi bình tĩnh được nữa.

Tuy nói anh ta là tâm phúc Bùi Duật Thành tín nhiệm nhất, thế nhưng trên thực tế anh ta không phải là người có thực lực mạnh nhất bên cạnh Bùi Duật Thành.

Lí do anh ta có thể ở cạnh Bùi Duật Thành chỉ đơn giản là vì anh có tính cách ôn hòa, dễ chịu nhất mà thôi.

Thế nhưng ba người vừa xuất hiện này thì lại khác…

Ba người họ nhanh chóng đi tới bên cạnh Bùi Duật Thành. Người thanh niên cài hoa uất kim hương trước ngực chậm chậm đi tới trước Bùi Duật Thành rồi cung kính cúi người xuống làm một nghi thức chào hỏi đúng chuẩn, nét cười trên mặt từ đầu đến cuối không hề biến mất.

Sự xuất hiện đột ngột của ba kẻ xa lạ này khiến đám đổng sự không vui.

Đổng sự Tiền nghiêm mặt hỏi: “Bọn họ là ai? Nghĩ đây là đâu mà tự tiện ra vào như vậy!”

Phùng lão cũng hơi mất bình tĩnh: “Bùi tổng đừng có thừa nước đục thả câu. Tốt nhất cậu vẫn nên nhanh nhanh cho chúng tôi biết biện pháp có thể khiến tất cả chúng tôi đều hài lòng mà cậu vừa nói là gì đi!”

“À…” Người thanh niên cài hoa uất kim hương khẽ bật cười, không nhanh không chậm nói: “Biện pháp khiến tất cả mọi người đều hài lòng là gì ấy hả? Đơn giản như vậy mà cũng không biết sao?” Anh ta dừng lại một chút rồi mới nói tiếp, “Chỉ cần… những người không hài lòng đều biến mất thì chẳng phải là tất cả mọi người đều hài lòng sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!