Lọc Truyện

1 Nháy 6 Bảo Bảo Tổng Tài Anh Thật Giỏi - Đào Anh Thy (Dị Bản)

Chương 46: Cô tốt nhất là không nên hét quá lớn

Buổi chiều trong phòng họp của công ty, Tư Hải Minh vẫn chính là cái bộ dạng cao cao tại thượng kia, không có một điều gì có thể làm ảnh hưởng đến anh, phong thái không giận mà uy của người cầm quyền của tập đoàn Vương Tân, bộ dạng này khác xa một trời một vực với đáng vẻ của Đào Anh Thy.

Chương Vĩ là một trợ lí đặc biệt tài giỏi và khéo léo, trong lúc tập trung tỉnh thần cao độ nhưng cũng không quên nhìn mặt người khác mà nói chuyện.

“Cuộc họp đến đây kết thúc” Tư Hải Minh bỗng nhiên mở miệng nói xong rồi đứng lên rời đi.

Những vị quản lí cấp cao còn chưa nói báo cáo được câu nào, lúc này sắc mặt của bọn họ đều luống cuống, Giống như là đang tự hỏi, có phải chúng ta đã nói sai cái gì rồi đúng không? Đào Anh Thy cũng ngoài ý muốn, thời gian của cuộc họp hội nghị hôm nay hình như đặc biệt ngắn, cũng chưa tới một giờ đồng hồ đi Nếu là trước kia cũng phải ít nhất là mấy giờ đồng hồ.

Trong lòng những người quản lí cấp cao ở đây
đều bàng hoàng mà rời khỏi phòng họp, Chương Vĩ
cũng thu lại văn kiện, sau đó đi đến trước mặt của
Đào Anh Thy: “Lần sau cô cũng nên ngồi vào ghế

như bọn họ sẽ tốt hơn, cũng không cần đứng như vậy suối

“Vâng” Sau khi Chương Vĩ rời đi, Đào Anh Thy

mới thở phào nhẹ nhõm, thời gian họp hội nghị

đúng là rất dài đẳng đẳng, lúc trước kia cô còn có
thể di chuyển ở quầy lễ tân, hiện tại đã không thể di

chuyển nữa, trừ khi lúc cần làm việc.
Trợ lí Chương vẫn là có lương tâm
Về sau cô không cần phải đứng nữa rồi.

Vi vậy khi cô trở lại bộ phận thư kí bị Chương Vĩ
yêu cầu đi pha một tách cà phê, mang đến văn
phòng của Tư Hải Minh, cô cũng không có quá

nhiều phàn nàn giống như lúc trước.

Lúc cà phê được mang đến văn phòng, Tư Hải
Minh đàng cùng các quản lí cấp cao nói chuyện của
công ty, cô cung cung kính kính để cà phê xuống

bàn rồi lúc này mới đi ra bên ngoài.

Khi rế vào trong góc, Đào Anh Thy đã sửng sốt một chút, cô đã nhìn thấy Tư Viễn Hãng đang dựa lưng ở trên vách tường, hai tay ôm như đang chờ đợi ai.

“Vì sao anh lại ở đây?” Đào Anh Thy luống cuống nói “Vậy mà cô thực sự đến làm việc công tác ở tậ đoàn Vương Tân” Ánh mắt của Tư Viễn Hằng quét qua ngực trái của cô, bộ phận thư kí.

“Mắc mớ gì đến anh chứ” Đào Anh Thy nói xong, ngay lập tức quay người muốn rời đi nơi này.

Nhưng mà cô đã bị Tư Viễn Hãng bắt lấy cổ tay, đặt ở trên vách tường.

“AI Anh…anh định làm cái gï?” “Cô tốt nhất là không nên hét quá lớn, nếu không thì sẽ bị người khác phát hiện ra” Tư Viễn Hằng đã nhắc nhở cô.

Đào Anh Thy đúng là không muốn bị người khác phát hiện ra mối quan hệ và sự bối rối của cô.

với Tư Viễn Hãng, cô đành phải hạ giọng xuống: “Tư Viễn Hãng đủ rồi, rốt cuộc là anh muốn làm cái gì? Tôi và anh đã không còn quan hệ gì với nhau nữa rồi, anh có thể hay không đừng làm phiền đến tôi nữa.

“Cô làm sao lại đến làm việc ở tập đoàn Vương Tân? Cô cũng sẽ không phải đến đây vì tôi đĩ?” Đào Anh Thy không thể tin được: “Đầu óc của.

anh có vẫn đề đi? Vì anh sao? Anh đang cho rắng anh là ai?” Tư Viễn Hãng nhìn chăm chảm vào cô, với khuôn mặt đẹp trai, phong trần, tuấn lấng đang gần ngay trước mặt cô, than thở nhỏ giọng gọi cô: “Anh Thy a.” Đào Anh Thy cũng đột nhiên bị xưng hô này kéo.

trở về những hồi ức lúc trước kia, nhưng kí ức mà cô cùng Tê Viễn khi còn ở bên cạnh nhau.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!